Sunday, July 23, 2017

 



Tượng Đài "Thương Tiếc"




Nghĩa Trang Quân Đội tọa lạc trên một đồi cao nên từ ngã tư xa lộ Sài Gòn--Biên Hòa và lối vào Thủ Đức, mọi người có thể nhìn thấy. Ngay từ lối vào, sừng sững bức tượng quân nhân trẻ tuổi, ngồi nghỉ, vai đeo ba lô, đầu đội nón sắt, tay cầm khẩu Garand M1 để trên đùi. Đó là tác phẩm điêu khắc "THƯƠNG TIẾC” của Điêu Khắc Gia Nguyễn Thanh Thu.

Điêu Khắc Gia Nguyễn Thanh Thu, cấp bậc Đại Úy, phục vụ Tại Cục Chiến Tranh Chính Trị, là người lãnh trách nhiệm thực hiện tượng đài kỷ niệm “THƯƠNG TIẾC” cho Nghĩa Trang Quân Đội. Mới đầu nghệ Sĩ Thu tốn biết bao tháng ngày phác họa trên mô hình, trên giấy và thạch cao những “mẫu” Tượng Đài nhưng vẫn chưa hài lòng tác phẩm nào cả.

Tình cờ một hôm, Đại Úy Thu đến thăm bạn ở Tiểu Đoàn III Nhảy Dù. (Tiểu Đoàn Trưởng, Thiếu Tá Trần Quốc Lịch, Tiểu Đoàn Phó, Nhiếp Ảnh Gia Nguyễn Ngọc Hạnh). Bạn Thu cư ngụ trong doanh trại ở Ngã Tư Bảy Hiền Sài Gòn (Sau này là Bệnh Viện Vì Dân). Nhưng trước khi vô nhà bạn, Thu ghé vào quán giải khát trước cổng, Lúc vào quán Đại Úy Thu chú ý một Hạ Sĩ Nhảy Dù đang ngồi nhậu La De (bia). Trên bàn chỉ một mình anh nhưng có hai ly bia đầy đối nhau. Mỗi khi cầm ly bia lên, anh Hạ Sĩ Nhảy Dù vẫn không quên cụng ly bia đối diện và nói:

- Uống đi mày, uống đi mày…

Tiếng cụng ly, lời mời vẫn đều đặn theo nhịp uống của anh ta. Thoạt đầu, Đại Úy Thu nghĩ là anh này đã say nên không kềm chế được hành động, nhưng nhìn xung quanh chẳng ai thắc mắc thái độ lạ lùng đó, có lẽ họ đã hiểu tâm sự của anh.

Anh Hạ Sĩ lại tiếp tục, tay cụng ly, miệng nói:

- Uống đi mày…

Ông Thu hiếu kỳ, nhìn nét mặt buồn, đau xót vời vợi của anh Hạ Sĩ. Ông hỏi chủ quán sự tình rồi đến bàn anh để biết chi tiết hơn. Anh Hạ Sĩ điềm tĩnh trả lời:

- Trình Đại Úy, tôi và người bạn ở Vùng 4, rủ nhau gia nhập binh chủng Nhảy Dù cùng một ngày. Sau thời gian huấn luyện, cả hai về Tiểu Đoàn III. Nay… người bạn thân đã chết ở trận địa…

Nói tới đây anh Hạ Sĩ nghẹn ngào. Ngưng lại một lúc như để cho cơn xúc động lắng xuống, anh lại nâng ly, cụng vào ly bên kia và miệng lại nói:

- Uống đi mày… Có Đại Úy đang uống với tao đây.

Sau đó anh nói tiếp:

- Từ ngày bạn tôi mất tôi rất buồn, khi ra đi có nhau, nay còn một, đôi lúc tôi muốn đào ngũ về quê, nhưng về quê tôi cũng không tìm lại được nó nữa, ở đâu tôi còn tìm thấy hình bóng của nó?

Người Hạ Sĩ Nhảy Dù buồn vời vợi và tình bạn thắm thiết của anh đã gây cho Nghệ Sĩ Thu một xúc động tràn ngập, vô bờ. Từ giao cảm thiên thu đó, nhà điêu khắc xin phép Tiểu Đoàn Trưởng cho biệt phái anh Hạ Sĩ làm người mẫu để ông hoàn thành bức tượng đài kỷ niệm. Bức tượng “THƯƠNG TIẾC” được hoàn thành đầu tiên bằng xi-măng.

Sau đó, anh Hạ Sĩ Nhảy Dù trở về đơn vị, và trong một trận chiến quyết liệt ở Tam Quan, Bồng Sơn, anh đã hy sinh trên trận địa để sang bên kia thế giới với người bạn cố tri ngày nào. Anh Hạ Sĩ sầu vời vợi vĩnh viễn ra đi, nhưng hình ảnh còn ghi mãi mãi trong lòng chúng ta.

Nguồn

 



Anh Đã Ngủ Yên Trên Quê Hương

Sáng tác: Trần Duy Đức

Ngoài trời vẫn còn mưa,
Người nằm dưới mộ sâu,
Ôi thiên thu phôi phai hình hài,
Hỡi người ơi tủi lòng,
Hỡi người ơi tủi lòng...
Bao năm tháng cô đơn nằm đây,
Bên bia xanh ai qua từng ngày,
Cơn mưa xuống nuôi xanh cỏ hoang,
Trên quê hương xương khô mộ gầy.
Đã ngủ yên một ngày,
Anh đã ngủ yên một đời.

Ngoài trời vẫn còn mưa,
Người nằm Dưới mộ sâu,
Trong âm u thương thay phận người,
Hỡi người ơi tủi lòng,
Hỡi người ơi tủi lòng...
Anh có biết quê hương giờ đây,
Đang điêu linh tang thương từng ngày.
Anh có biết anh em giờ đây,
Đang lao lưng mang thân tù đầy.
Sống lầm than nhọc nhằn,
Ôi sống lầm than nhọc nhằn.

Ngoài trời mưa chưa kịp tạnh,
Người nằm im trong huyệt lạnh,
Buổi chiều mưa chưa kịp tạnh,
Lòng nào chưa nguôi hờn căm?
Lạy trời cho mưa kịp tạnh,
Để người vơi cơn hận sầu,
Nguôi ngoai hận sầu.

Ngoài trời vẫn còn mưa,
Người nằm vẫn nằm đây,
Nơi hoang vu u linh nghẹn ngào,
Hỡi người ơi tủi lòng,
Hỡi người ơi tủi lòng.
Tôi đã khóc cho anh chiều nay,
Trong cơn mưa, mưa rơi lạnh đầy,
Ai sẽ khóc cho anh ngày mai?
Dâng hai tay tôi xin nguyện cầu,
Dẫu niềm tin phụ người...
Ôi dẫu niềm tin phụ người.


 



Đọc thêm: Tiếc Thương
http://caybut2.blogspot.com/2016/04/tiec-thuong.html

 

No comments:

Post a Comment