1 round
Điều đáng nói ở đây là tuy chương trình huấn luyện đặc biệt về chiến tranh Việt Nam, trên các tường phòng học nào cũng có hàng chữ “Phải thắng ở Việt Nam” (Win in Vietnam), và trên cặp sách mà các sinh viên mang theo, cũng có hàng chữ đó, nhưng người Mỹ không muốn cho thắng ở Việt Nam. Bằng chứng là trong một cuộc biểu diễn hỏa lực mạnh không tưởng tượng được, có những món vũ khí mà nếu đem ra xử dụng ở Việt Nam, chắc cuộc chiến phải đổi chiều. Thí dụ như xe tăng gắn súng bắn lựu đạn M79 có thể bắn 400 quả lựu đạn trong một phút! Tưởng tượng mà mỗi trung đoàn có một xe này, Việt Cộng chỉ có tháo chạy, dù núp trong rừng sâu núi thẳm, vì một trái lựu đạn có tầm sát thương 3, 4 mét bán kính, lại bẳn vòng cầu có thể rớt vào bất cứ chỗ núp nào! Một phút là 400 quả! Chỉ bắn chừng 5 phút là 2,000 quả bay ầm ầm đến mọi nơi. Việt cộng thường núp trong rừng cây cao su, nếu bị quạt 1,000 quả lựu đạn vào thì có mặc áo giáp bằng thép cũng phải đầu hàng! Còn xe tăng? Xe tăng có nhiều loại, có chiếc mang bốn nòng đại bác 90 ly! Bốn quả đó mà bắn một lúc vào cứ điểm thì chịu sao thấu? Nếu xe tăng mà chỉ có một nòng đại bác thì được thêm hai cây đại liên 50 hai bên! Ngoài ra còn đại bác không giật 105 ly được gắn trên xe díp chạy phăng phăng trong rừng, tới đâu cũng tới! Súng cối 4.2 thì gắn trên M.113, rót rất chính xác vào mục tiêu mà không cần có mặt ngay tại chiến trường. Nếu gặp lô cốt kiên cố, thì lại có súng phun lửa cầm tay có thể phun xa mấy chục thước! Gặp biển người thì có hỏa tiễn chống biển người, một quả gồm hàng vạn cây đinh có đuôi hình hỏa tiễn, nhỏ bằng cái tăm nhưng khi bắn tung ra thì y như hàng vạn viên đạn có người điều khiển, không thể tránh. Chỉ cần bắn chừng vài quả như thế thì có thể một tiểu đoàn địch gần ngàn người tiêu vong. Thực tế, không cần nói chi súng lớn, trước Mậu Thân, nếu binh sĩ Việt được trang bị súng trường M.14 (không cần M.16), thay vì M.1 chỉ bắn đùng đoành có 8 viên, thì trận Mậu Thân không kéo dài như thế. Hồi mở đầu Tết Mậu Thân, lính Cộng Hòa vẫn xài Garant M.1 bắn lóp bóp từng viên, trong khi đó ở Fort Benning, chúng tôi đã dùng M.14 đi diễn hành rồi! (Súng M.14 có thể bắn liên thanh với hộp đạn 20 viên, lắp đạn rất nhanh.) Nói chung, người Mỹ muốn trắc nghiệm lòng can đảm và tài nghệ chiến tranh của Việt Nam, nên chỉ đem sang Việt Nam những vũ khí lỗi thời, lạc hậu. Đợi cho Việt Nam xiểng liểng vì súng tối tân của Nga và Trung Cộng, mới gửi sang đợt “mới” bổ sung cho các vũ khí cũng đã bị đào thải tư khuya. Sau khi T54 của Trung Cộng chê hỏa tiễn M72 của Mỹ, lúc đó mới gửi sang M 202! Sau khi B.40 tung hoành, Mỹ mới gửi sang M.72 để thay thế Bazooka từ hồi Thế chiến 2. Sau khi Vixi có AK47, mới cho Việt Nam AR15 rồi đổi thành M16. Sau khi hỏa tiễn Kachiusa và các loại hỏa tiễn cầm tay của Liên Xô tung hoành, giết tơi bời dân Việt, thì Mỹ mới gửi sang đại bác 175 ly, bắn xa khoảng 40 cây số, nhưng lại quá nặng nề, không di chuyển thuận tiện trên các đường phố hay mấy cây cầu nhỏ vì sẽ làm cầu sập. Vì thế và dĩ nhiên, vì các lý do chính trị khác, người Mỹ đã bỏ rơi chúng ta, bất chấp bao nhiêu lời thề ước bảo vệ Việt Nam của các đời Tổng Thống Mỹ. Huấn Luyện Sĩ Quan Tại Hoa Kỳ Nguồn: https://dongsongcu.wordpress.com/2016/05/20/huan-luyen-si-quan-tai-hoa-ky/ |
2
|
3
|
No comments:
Post a Comment