Saturday, February 25, 2017

Những tù binh được VNCH thả về lại với Việt cộng, thì số phận của những người này như thế nào?

Tù binh Việt cộng bị VNCH giam giữ, sau khi trao đổi tù binh, được lệnh giết chết sau khi được trao trả lại cho Cộng Sản Hà Nội.

Thưa quý vị, trong những ngày qua, có một số các bạn nêu lên câu hỏi: Những tù binh được VNCH thả về lại với cộng sản, thì số phận của những người này như thế nào?

Một chuyện mà quý vị không thể nào tin được.

Thưa quý vị, trong những ngày qua, có một số các bạn nêu lên câu hỏi: Những tù binh được VNCH thả về lại với cộng sản, thì số phận của những người này như thế nào? Thật ra có rất ít tài liệu của cộng sản nói về số phận của những người này. Tôi từng đọc một số tài liệu, có nói rằng đa số đã trải qua một tiến trình thanh lọc rất khắc nghiệt, và có một số được tham gia hoạt động trở lại. Tuy nhiên những người không qua được tiến trình tái thanh lọc, thì số phận họ sẽ như thế nào? Chưa có câu trả lời!

Nhưng, có một chuyện hôm nay xin được trình bày với quý vị có liên quan đến vấn đề tù binh bộ đội cộng sản. Sau khi được phép của nhân chứng sống, tôi xin trình bày câu chuyện như sau:

Một thanh niên miền Bắc đi bộ đội năm 1972, vào Nam chiến đấu năm 1973 và cuối năm 1974 thì cả đơn vị của anh này bị quân đội VNCH bắt sống. Anh cùng gần 140 tù binh cộng sản khác bị giam giữ chờ ngày trao trả tù binh. Theo lời của nhân chứng thì vào lúc đó bộ đội cộng sản cũng đang giam giữ một số binh sĩ VNCH và dự định sẽ trao trả với số tù binh cộng sản đang do VNCH giam giữ, trong đó có nhân chứng.

Tuy nhiên gần đến ngày trao trả phe cộng sản không biết vì lý do gì giết hết toàn bộ nhóm tù binh VNCH đang bị giam giữ. Tin này do tình báo của VNCH thu được do đó việc trao trả toán tù binh Việt cộng trong đó có nhân chứng được đình chỉ. Tình hình chiến sự vào lúc đó tại miền Nam hết sức thê thảm.

Đúng vào ngày phi công Nguyễn Thành Trung dội bom dinh độc lập, toàn tù binh Việt cộng 140 người, trong đó có nhân chứng, được lệnh lên tàu hải quân của VNCH để trao trả cho Hà Nội. Chiếc tàu này ra khơi nhưng không mang số tù binh này trao trả mà chở thẳng qua Mã Lai. Những tù binh này được binh sĩ VNCH thông báo là họ được di tản theo yêu cầu của chính phủ Hoa Kỳ vì lý do nhân đạo.

Theo nhân chứng kể lại thì đa số tù binh Việt cộng bị VNCH giam giữ, khi được trao trả lại cho cộng sản Hà nội đều bị GIẾT SẠCH để loại trừ tình báo viên được gài vào, và để chận đứng mọi tin tức có liên quan đến chính sách nhân đạo với tù binh Việt Cộng của VNCH. Chính phủ Hoa kỳ biết rõ việc này cho nên đã ra lệnh yêu cầu ngưng trao trả tù binh Việt Cộng và yêu cầu di tản toán tù binh trên vì lý do nhân đạo. Nhân chứng cho biết toán 140 tù binh Việt cộng đều là bộ đội miền Bắc và đa số đã chọn đi định cư tại Hoa kỳ, chỉ có nhân chứng là chọn định cư tại Malaysia và trở thành công dân của quốc gia này.

Năm 1985 nhân chứng về lại VN để thăm cha mẹ và làng xóm thì được biết là anh ta đã được phong liệt sĩ. Cả làng hết hồn khi thấy nhân chứng trở về. Tuy nhiên nhân chứng chỉ về làng chưa được một ngày thì phải lập tức biến mất và trở lại Malaysia ngay. Lý do: Nhân chứng khẳng định vào thời điểm cho đến năm 1985, nhưng bộ đội nào đã có giấy báo tử mà sau đó bất thình lình xuất hiện tại địa phương thì đều bị công an bắt đi biệt tăm biệt tích. Trong làng của nhân chứng cũng có một vài trường hợp có giấy báo tử, sau đó lại về, và bị bắt đi biệt tích kể từ ngày xuất hiện. Chỉ có thời gian gần đây mới có một vài trường hợp liệt sĩ trở về nhưng với lý do là bị thương mất trí, hay bị bệnh tâm thần không nhớ đường về quê…thì được chấp nhận. Trước đó đã có giấy báo tử mà bất thình lình trở về thì sẽ bị bắt đi đâu biệt tích luôn.

Nhân chứng khẳng định sau khi nhân chứng tìm cách quay lại Malaysia ngay thì tại VN có rất nhiều người bị bắt vì công an nghi họ chính là nhân chứng.

Đặc biệt nhân chứng cho biết chính quyền cộng sản vu cho nhân chứng là phản bội,theo giặc cho nên đã ra sức đàn áp gia đình, thân nhân, cha mẹ của nhân chứng tại địa phương đến nỗi nhiều người phải bỏ quê hương ra đi để tránh bị sách nhiễu. Cũng theo nhân chứng thì cha mẹ của nhân chứng đã bị chính quyền địa phương đầu độc chết nhưng buộc người nhà phải khai là chết vì bệnh tim.

Mục đích nhân chứng muốn kể câu chuyện này là muốn mọi người được biết có rất nhiều người đã bị chế độ giết oan, chỉ vì họ đã ở tù một thời gian ở miền Nam trong tay quân đội VNCH. Một số người khác bị báo tử quay về cũng có thể đã bị giết chết vì chế độ không muốn họ nói lên những sự thật ghê gớm trong chính sách thương binh liệt sĩ của chế độ cộng sản. Nhân chứng tin rằng đã đến lúc phải lật mặt nạ của chính quyền cộng sản tán tận, vô lương tâm, đã giết không chừa bất cứ ai mà chúng cảm thấy có thể lật mặt nạ hay đe dọa độc quyền thống trị của chúng, kẻ thù, đồng bào,đồng chí…chúng sẳn sàng giết để bịt mồm, bịt miệng.

Thưa quý vị được phép của nhân chứng, tôi xin quý vị hãy cũng xem video kèm theo do đài truyền hình Việt Nam thực hiện có liên quan đến bản thân nhân chứng. Trên đây là toàn bộ sự thật của câu chuyện do nhân chứng kể cho tôi nghe và nhân chứng cũng sẳn lòng cung cấp thêm những chi tiết khác nếu quý vị muốn.

Tôi hoàn toàn sốc vì câu chuyện này. Vì sự nhân đạo của quân đội VNCH và chính phủ Hoa kỳ, sốc vì sự tàn bạo không có gì có thể mô tả được của chính quyền cộng sản, và sốc vì không ngờ rằng có những người Việt Nam có những số phận hoàn toàn nằm ngoài sức tưởng tượng của chúng ta, những nạn nhân không có tiếng nói của cuộc chiến 20 năm do tập đoàn cộng sản Hà nội gây ra.

Xin chân thành giới thiệu cùng quý vị.

Ls Lê Đức Minh

Nguyễn Minh's photos
Nguyễn Minh MODERATOR
Bài Viết - Oct 23, 2015

biệt kích dùOct 23, 2015

Có ngưoi ke.trao doi tu binh.luc vnch tra tu bih thi thang vc nao cung gay va om nho xiu. V.c tra thi linh vnch map va cho nao cung ú .tao sao z Translate

Hoàng Gia Hòang BàoOct 23, 2015+2

nó cũng giống nhưng Ông hồ thôi, mai đây Lịch sử viết lại thì tội ác sẽ được phơi bày Translate

biệt kích dùOct 23, 2015

Cung mong la vay.so wa 2 thé he thi nguoi ta lai kg biet  Translate

Hoàng Gia Hòang BàoOct 23, 2015

co thể nhiều người ko biết về ông hồ, Nhưng tới thời điểm này có thể ông hồ đã bị ĐÁNH TRÁO bằng một thằng BA TÀU đầy tài năng & Ác Độc Translate

Hoàng Gia Hòang BàoOct 23, 2015

và chỉ có bọn TÀU mới làm những chuyện vô Lương tâm vô đạo đức như vậy, chứ người VN ko thể xuống tay với đồng bào VN như vậy

11 Sư Đoàn Bộ Binh

6 Sư Đoàn Không Quân Vài Nét về QLVNCH và sự hình thành ngày Quân Lực 19/6

Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa được chính thức khai sinh vào những ngày tháng cuối năm 1954, sau ngày 20-7-1954 túc là ngày hiệp định Genève được ký kết giữa Pháp và Cộng Sản Việt Nam. Mỗi Quân Binh Chủng lần lượt nhận lại quyền chỉ huy (chủ quyền) từ tay người Pháp, cho mãi tới ngày 26-10-1955 các Quân Binh Chủng mới chính thức được chỉ huy hoàn toàn bởi các Sĩ Quan Việt Nam, đồng thời các cơ sở Hành Chánh, Cảnh Sát, Công An và các cơ quan Tư Pháp cũng được trao trả lại chủ quyền cho người Việt Nam cùng ngày, cho nên ngày 26-10-1955 được coi như ngày người Việt Nam giành lại chủ quyền từ tay người Pháp, sở dĩ như vậy cho nên ngày 26-10 hàng năm thời Ðệ Nhất Cộng Hòa chọn là ngày Quốc Khánh cũng có người ngày nay còn cho đó là ngày độc lập của người Quốc Gia hay ngày Quân Lực.

Cũng từ ngày 26-10-1955 Bộ Tham Mưu hỗn hợp Việt Pháp được cải tổ và cải danh thành Bộ Tổng Tham Mưu Quân Lực Việt Nam Công Hòa, các Bộ Tư Lệnh Quân khu được cải danh thành Bộ Tư Lệnh Quân Ðoàn vào đầu năm 1956; các đơn vị Sư Ðoàn Khinh Chiến, Dã Chiến cũng dần dà được canh tân thành các Sư Ðoàn Bộ Binh vào đầu năm 1958; các Lữ Ðoàn Thủy Quân Lục Chiến, Liên Ðoàn Nhảy Dù cũng theo đà canh tân Quân Ðội được bàng trướng thành các Sư Ðoàn Tổng Trừ Bị vào cuối năm 1965, các Ðại Ðội Biệt Ðộng Quân được thành lập thành Tiểu Ðoàn rồi Liên Ðoàn rồi Sư Ðoàn vào đầu năm 1975, các đơn vị Thiết Giáp cấp Chi Ðoàn, Thiết Ðoàn được canh tân, hiện đại hoá bằng những thiết giáp tân tiến và tăng trưởng thành các Thiết Ðoàn, Trung Ðoàn Thiết Giáp; các Chiến Hạm Hải Quân cũ kỹ do quân đội Pháp để lại được thay thế bằng những chiến hạm tân tiến hiện thời aò ạt nhận thêm chiến hạm mới các phòng Hải Quân bên cạnh Bộ Tư Lệnh Quân Ðoàn được thành lập thành các Bộ Tư Lệnh Hải Quân Vùng; các đơn vị Không Quân từ những khu trục cơ cánh quạt được thay thế bằng những Phản Lực cơ siêu âm rồi các Phi Ðoàn, Sư Ðoàn Không Quân ra đời; các binh chủng, nha sở cũng được trang bị hiện đại hơn và tăng cường quân số cho phù hợp với nhu cầu cuả chiến trường và nhu cầu của các đơn vị không tác chiến. Chính vì vậy mà một vị Tướng lãnh tên tuổi ngoại Quốc đã phải tuyên bố xác nhận rằng: Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa là một quân lực tinh nhuệ và hùng hậu đứng vào hàng thứ năm trên thế giới.

Cũng từ năm đó, năm 1960 là năm mà Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa bắt đầu chao đảo theo tham vọng của một số các cấp chỉ huy, Quân Lực đó bị lợi dụng bởi tham vọng cá nhân, có khi còn bị lèo lái theo tướng số, bói toán và tử vi nữa.

Năm 1963 cơn bão loạn chính trị được khơi dậy bằng những cuộc xuống đường của học sinh, sinh viên, Phật Giáo và còn một điều quyết định là theo dấu chỉ cuả đèn xanh Quốc Tế. Trung Tướng Dương văn Minh số đông các Tướng Lãnh và một số Sĩ Quan Trung Cấp đang nắm quyền chỉ huy các đơn vị chung quanh Thủ Ðô Sài Gòn đã lật đổ chính phủ Ngô Đình Diệm ngày 1-11-1963; Kết quả là hai anh em Tổng Thống Ngô Ðình Diệm đã bị thảm sát trên thiết vận xa M113 ngay trong lòng Thủ Ðô Sài Gòn-Chợ Lớn.

Hơn một tháng say mê trên chiến thắng Cách Mạng. Chính phủ của Ðốc Phủ Sứ Nguyễn Ngọc Thơ (Phó Tổng Thống của Tổng Thống Ngô Ðình Diệm, người nghe theo lời TT Ngô Đình Diệm đã đánh lừa Ba Cụt, hứa nếu về đầu hàng chính phủ sẽ được khoan hồng nhưng khi Ba Cụt về đầu hàng, NĐD lại cho một toán quân phục kích bắt sống Ba Cụt rồi đem xử tử) ra đời; Nhưng thay vì mở rộng cho các đảng phái tham gia tham chính thì chính phủ của Thủ Tướng Nguyễn Ngọc Thơ lại là một Chính Phủ bè phái chia rẽ rõ rệt, nhất là sự hiện của nhóm sĩ quan Ðại Việt như Ðại Tá Ðỗ Kiến Nhiễu đổng lý văn phòng Quốc Trưởng Dương Văn Minh, Ðại Tá Nhan Minh Trang chánh võ Phòng Thủ Tướng Nguyễn Ngọc Thơ, Ðại Tá Nguyễn Văn Quang giám đốc nha An Ninh Quân Ðội, Ðại Tá Dương Hiếu Nghĩa chỉ huy trưởng Thiết Giáp Binh, Ðại Tá Huỳnh Văn Tồn tỉnh trưởng Gia Ðịnh, nhóm này chủ trương lật đổ chính phủ của Thủ Tướng Nguyễn Ngọc Thơ và mời lãnh tụ Ðại Việt là Bác Sĩ Nguyễn Tôn Hoàn đang sống lưu vong bên Pháp về lập chính phủ.

Nhưng âm mưu của đảng phái chính trị chưa kịp thi hành, thì bị Trung Tướng Trần Thiện Khiêm tư lệnh Quân Ðoàn III phối hợp cùng Trung Tướng Nguyễn Khánh tư lệnh Quân Ðoàn I, Ðại Tá Nguyễn Chánh Thi tư lệnh phó Quân Ðoàn I dùng ưu thế trong Quân Ðội dập tắt, trong phiên họp ngày 12-12-1963 tại Sài Gòn quyết định ngày 31-1-1964 lật đổ chính phủ của Thủ Tướng Nguyễn Ngọc Thơ, quan trọng hơn nữa là trong phiên họp này quyết định bắt giam tất cả các Tướng Lãnh chủ mưu cuộc đảo chánh Tổng Thống Ngô Ðình Diệm, và chụp cho nhóm này cái mũ là chủ trương Trung Lập, “cho đến ngày hôm nay cũng chưa có bằng cớ xác thực các tướng lãnh này có phải là trung lập hay không, bây giờ là lúc chúng ta cần tìm hiểu sự thật, xấu tốt cũng là việc đã qua”, vẫn giữ Ðại Tướng Dương Văn Minh người cầm đầu cuộc đảo chánh ở lại làm Tổng Thống, rồi đến Tam Ðầu Chế. Tướng Nguyễn Khánh thao túng sân khấu chính trị làm cho Quân Ðội hoang mang, Dân Chúng hoài nghi tất cả tuồng diễn trên sân khấu cải lương chính trị tại Sài Gòn lúc bấy giờ.

Tướng Khánh làm nhiều trò rất ngoạn mục như hiến chương Vũng Tầu, Tam Ðầu Chế (Nguyễn Khánh, Dương văn Minh, Phan khắc Sửu) phong cho thầy giáo Trần Văn Hương làm Thủ Tướng “thật sự như vậy vì không có ai bầu cả” và một Thượng Hội Ðồng Quốc Gia làm cố vấn (bù nhìn) cho chính phủ, vì Thượng Hội Ðồng Quốc Gia không chịụ làm bù nhìn cho nên Tướng Nguyễn Khánh bắt giam các giới chức trong Thượng Hội Ðồng này gồm cả nhà cách mạng Nguyễn Văn Lực (thân phụ của phi công Nguyễn Văn Cử).

Ngày 13-9-1964 Ðảng Ðại Việt đảo chánh, do Ðại Tá Huỳnh Văn Tồn Tư Lệnh Sư Ðoàn 7 Bộ Binh và Trung Tướng Dương văn Ðức Tư Lệnh Quân Ðoàn IV (bên ngoài ai cũng tưởng đây là cuộc đảo chánh do Tướng Ðức chủ mưu, nhưng không phải như vậy mà sự thật chủ mưu cuộc Ðảo chánh này là do nhóm Sĩ Quan Ðại Việt; Tướng Dương văn Ðức thuần túy là một quân nhân, ông cương trực thắng thắn nên dễ bị lợi dụng) Tướng Nguyễn văn Thiệu lúc đó đang làm Tham Mưu Trưởng liên quân tại Bộ Tổng Tham Mưu,“xin lưu ý Tham Mưu Trưởng chứ không phải Tổng Tham Mưu Trưởng” không có quân trong tay nên phải cầu cứu với Thiếu Tướng Nguyễn Chánh Thi tư lệnh Sư Đoàn 1 Bộ Binh về Sài Gòn để phản công; Tướng Thi nhờ vào uy tín và sự quen biết với các vị Tư Lệnh hai Binh Chủng Nhảy Dù và Thủy Quân Lục Chiến cũng như Quân Chủng Không Quân nên ông đã chỉ huy phản công để dẹp Ðảo thành công rất dễ dàng.

Ngày 19-2-1965 Thiếu Tướng Lâm Văn Phát và Ðại Tá Phạm Ngọc Thảo lại làm thêm màn bi kịch đảo chánh trên sân khấu Sài Gòn, nhưng cũng lại bị Trung Tướng Nguyễn Chánh Thi Tư Lệnh Quân Ðoàn I phối hợp cùng Thiếu Tướng Nguyễn Cao Kỳ Tư Lệnh Không Quân dẹp tan, thêm một bi kịch là nhân dịp này Tướng Nguyễn Chánh Thi với danh nghĩa là Tư Lệnh Quân Ðoàn Giải Phóng Thủ Ðô đã yêu cầu Quốc Trưởng Phan Khắc Sửu giải nhiệm Tướng Nguyễn Khánh, chức vụ Tổng Tham Mưu Trưởng QLVNCH được giao cho Trung Tướng Trần Văn Minh và ép buộc tướng Nguyễn Khánh phải xuất ngoại trị bệnh. (căn bệnh này lại lây sang tướng Nguyễn Chánh Thi thời gian ngắn sau đó).

Cũng ngày 25-2-1965 Thủ Tướng Phan Huy Quát thành lập chánh phủ, nhưng lại bị khối Công Giáo biểu tình chống đối nên chánh phủ Phan Huy Quát phải giải tán sau gần bốn tháng cầm quyền đầy rối loạn, đồng thời Quốc Trưởng Phan khắc Sửu cũng nhận thấy ngôi vị của mình không có thực quyền nên đã cùng Thủ Tướng Quát thỏa thuận là nên trao quyền hành điều khiển Quốc Gia lại cho Quân Ðội, phía dân sự lúc đó cũng nhận thấy rằng, các yếu nhân dân sự không ai có thể điều khiển Quốc Gia được, mà phải cần một nhân vật Quân Ðội có thế lực và hậu thuẫn của Quân Ðội mới có thể ổn định tình hình được; Cho nên sau khi thỏa thuận hai bên Dân Sự và Quân Ðội đồng ý ngày 19-6-1965 được chọn lựa là ngày tốt, sự thực các chính phủ dân sự không còn lối thoát, họ không do dân bầu mà do sự chỉ định, khi lên hay xuống cũng do chỉ định mà thôi cho nên ho bất lực, không có thực quyền vì:

Trước đó hai tuần tức ngày 6-6-1965 Hội Ðồng Quân Lực đã nhóm họp khẩn cấp, cuộc họp này hoàn toàn do các Tướng lãnh Việt Nam chủ động, và kết quả là đã bầu được một cơ cấu sẵn sàng nhận lãnh trách nhiệm điều khiển Quốc Gia với Trung Tướng Nguyễn Văn Thiệu, Tham Mưu Trưởng Liên Quân làm Chủ Tịch Ủy Ban Lãnh Ðạo Quốc Gia (Quốc Trưởng) Thiếu Tướng Nguyễn Cao Kỳ Tư lệnh Không Quân làm Chủ Tịch Ủy Ban Hành Pháp Trung Ương (Thủ Tướng) và cùng lúc đó các Tỉnh Trưởng, Quận Trưởng được lần lượt thay thế bằng các quân nhân (không có kinh nghiệm về hành chánh và cai quản) và lấy tên là Chủ Tịch Ủy Ban Hành Pháp Tỉnh hay Quận... Vì những lý do này chính quyền trung ương lấy ngày 19 tháng 6 là ngày Quân Lực.

(Hiện nay tại hải ngoại các cựu Quân Nhân chúng ta phải giữ ngày này là giềng mối để nắm tay nhau, công kích ngày Quân Lực là mục đích tiếp tay cho kẻ thù chung của Dân Tộc, gây chia rẽ trong hàng ngũ Quân Nhân; Cũng như công kích bản Quốc Ca của chúng ta là mục đích gây chia rẽ trong hàng ngũ Quốc Gia, gây xáo trộn trong cuộc sống đầy ưu phiền nghi kỵ, cả hai tình huống quan trọng này, một bên chống một bên thuận là cả Cộng Ðồng Việt Nam tỵ nạn Cộng Sản phải tan nát rồi, bây giờ không phải là lúc bàn đến, nếu chúng ta suy nghĩ chín chắn thì chúng ta phải đón nhận như trong gia phả vậy, hay giở cũng là của tiền nhân để lại, phải chấp nhận dễ làm bài học quý giá sau này, tốt hay xấu thì cũng là tấm gương soi để noi theo hay sửa chữa, con cháu chúng ta cần học hỏi trong cả bài học tốt cũng như bài học dở, từ cổ chí kim không có một quốc gia nào, hay một vị nguyên thủ nào hoàn hảo cả, sự thực lúc nào cũng là sự thực).

Năm 1965 cũng chính là năm mà Cộng Sản Việt Nam nhận định rằng:

Sau gần hai năm lật đổ Tổng Thống Ngô Ðình Diệm các Tướng lãnh đã lo tranh giành quyền lực không chú ý gì đến quyền lợi của Quốc Gia Dân Tộc, không còn rảnh tay chú ý đến nhiệm vụ chính của Quân Ðội là Hành Quân bảo vệ dân tiễu trừ Cộng Sản nữạ. Nắm cơ hội này bọn chỉ huy tại Bắc Bộ Phủ đã gửi các Sư Ðoàn Chính Quy ào ạt vào nam bằng đường lòn rừng.

---------------------------

Tầu không xâm lượt VN, Tàu được CSVN ký bán, nhưng sao trong nước cứ bảo là xâm lượt? Vì csvn sợ dân oán ghét nên mới mớm lời cho những cái loa nhà nước nói ra rằng 'Tàu xâm lượt', và ai cũng nói theo cái loa là “Tàu xâm lượt VN" và tin như thế.

Tại sao ĐCSVN đột nhiên công nhận chủ quyền của VNCH?

Trong suốt 21 năm chiến tranh Quốc-Cộng đẫm máu của hai chính thể Cộng Sản và Cộng Hòa của Nước Việt Nam, Hồ Chí Minh và đồng đảng chưa bao giờ công nhận VNCH có chủ quyền, họ luôn coi VNCH là Ngụy.

Nay ĐCSVN đột nhiên công nhận chủ quyền của VNCH với mục đích gì?

là để chạy tội với người dân VN cho Phạm Văn Đồng về vụ bán nước có chữ ký, có công hàm.

Khi CSVN công nhận VNCH là một nước có chủ quyền thì cũng đồng nghĩa với ĐCSVN công nhận họ xâm chiếm VNCH!

Đảng CSVN đã lộ việc xâm lược miền nam của mình qua đánh tráo lý do "đánh Mỹ cứu nước" của họ.

Người dân VN phải dùng HP7 để lấy lại các phần đất VC đã ký tặng, cung hiến, cho Trung Cộng.

Và phải đặt hai chánh phủ VNDCCH và CHXHCNVN ra ngoài vòng pháp luật vì hai chánh phủ này đều vi hiến, không do dân bầu và dùng hiến pháp không được dân chúng thông qua, nên công hàm, sách giáo khoa và bản đồ họ in, đều vô giá trị nên không thể kiện Trung cộng để lấy lại Hoàng Sa được.

No comments:

Post a Comment