Sunday, September 24, 2017
BỐN MƯƠI HAI NĂM NHÌN LẠI 30 tháng 4/1975 – 30 tháng 4/2017
Xin phổ biến rộng rãi.
Liên Thành
BỐN MƯƠI HAI NĂM NHÌN LẠI
30 tháng 4/1975 – 30 tháng 4/2017
Thưa Đồng bào, Thưa Quý Chiến hữu,
30/4/1975 - 30/4/2017 đúng bốn mươi hai năm, với trên 3 triệu đồng bào Việt Nam lưu vong khắp quả đất nầy để tránh bầy thú dữ Đảng Cộng Sản Việt Nam. Bốn mươi hai năm, quả thật không ngắn đối với một đời người, cũng nên nhìn lại ta có được cái gì, ta chưa có cái gì, và Cộng sản Việt Nam muốn gì nơi chúng ta?
TA CÓ ĐƯỢC CÁI GÌ SAU 42 NĂM QUA?
Thưa Đồng bào, Thưa Quý Chiến hữu,
Trước tiên, chúng ta đã có thế hệ thứ 2 trên bốn mươi tuổi, và thế hệ thứ 3 cũng đã hai mươi tuổi. Chúng ta có những giáo sư đại học, những kỹ sư, những bác sĩ, những luật sư, những khoa học gia lừng danh, những thương gia triệu phú, và nhiều sĩ quan người Mỹ gốc Việt từ hạ sĩ quan, sĩ quan, đến cấp tướng trong quân lực Hoa Kỳ Nhiều người gốc Việt mang nhiều quốc tịch của nhiều quốc gia khác nhau. Nói tóm lại, chúng ta có được một khối lượng chất xám đáng được nể trọng.
Về Tổ Chức Hội Đoàn
Chúng ta có các loại hội đoàn chống cộng: Có Tập Thể Chiến Sĩ VNCH có tướng, có tá, có úy, có binh, có lính; có Hội Không Quân; Hội Hải Quân; Hội Nhảy Dù; Hội Thủy Quân Lục Chiến; Hội Biệt Động Quân; Hội Lực Lượng Đặc Biệt; Tổng Hội Cảnh Sát Quốc Gia; Hội Quân Cảnh; Hội Võ Bị; Hội Thủ Đức; Hội Quốc Gia Hành Chánh; Hội Tù Nhân Chính Trị, v.v…
Chúng ta có các hội đồng hương từ Bến Hải đến Cà Mâu: Hội Đồng Hương Quảng Trị, Thừa Thiên-Huế, Quảng Nam, Quảng Ngãi, Biên Hòa, Rạch Giá, Cần Thơ, Mỹ Tho, Đồng Tháp, v.v… Tính ra cũng cả hơn trăm hội đồng hương.
Chúng ta có những đảng phái chính trị lâu đời: Việt Nam Quốc Dân Đảng, Đại Việt Cách Mạng Đảng, Tân Đại Việt, và cả vài ba chục đảng phái quốc gia khác nữa.
Chúng ta có những nghị viên thành phố, có thị trưởng, có thượng nghị sĩ tiểu bang, v.v… Có nhân viên làm cho mọi ngành an ninh; có tướng có tá, là những quân nhân Mỹ gốc Việt, hoặc Canada, Âu Châu, Úc Châu. Tất cả đang tham gia vào dòng sinh hoạt chính của những xứ sở đó.
Chúng ta cũng đã có tổ chức Kháng Chiến bịp của ông Phó Hải quân Đề Đốc Hoàng Cơ Minh. Ông Minh và một đám trí thức, cựu sĩ quan VNCH, một vài nhân vật cao cấp của chính phủ VNCH, Dân biểu VNCH, và anh em cháu chắt của ông ta đã tạo dựng ra phong trào kháng chiến gọi là Phong trào Kháng Chiến Hoàng Cơ Minh. Mục đích của ông Hoàng Cơ Minh và anh em ông ta khi thành lập phong trào nầy là chỉ để phỉnh gạt tiền bạc của đồng bào, chứ không phải là một tổ chức kháng chiến thật sự nhằm chống lại chính quyền tàn bạo của cộng sản Việt Nam.
Tệ hại hơn nữa bọn họ còn thành lập toán ám sát gọi là K-9 để sát hại những ai tố cáo, chống lại việc làm sai trái phỉnh gạt đồng bào của bọn họ. Điển hình là bọn chúng đã bắn chết vợ chồng ông ký giả Đạm Phong tại Washington, D.C. khi vợ chồng ông ký giả nầy phanh phui những việc làm xấu xa của bọn chúng.
Hoàng cơ Minh bị bắn chết vì nội tuyến vậy mà tổ chức nầy vẫn giấu kín, mãi 18 năm sau mới công bố Ông Hoàng Cơ Minh đã chết. Che giấu cái chết của ông Hoàng Cơ Minh không ngoài mục đích là tiếp tục dùng hồn ma của ông ta để phỉnh gạt đồng bào.
Tổ chức kháng chiến Hoàng Cơ Minh đã bị khai tử sau khi bị đồng bào phát giác là một tổ chức bịp vàkhi mà tổ chức nầy bị sở thuế IRS của Chính phủ liên bang Hoa Kỳ tuy tố ra tòa vì tội trốn thuế…
Theo tôi, chúng ta có quyền để tên ông Hoàng Cơ Minh vào danh sách những tên Tội đồ Dân tộc, bởi lẽ những hành động bịp của ông ta, của tổ chức ông ta, đã đánh mất niềm tin của đồng bào đối với những tổ chức, cá nhân đang thật sự dấn thân trên bước đường giải phóng quê hương và dân tộc thoát khỏi chế độ bất nhân, tàn bạo của đảng cộng sản Việt Nam hiện tại.
Hiện tại chúng ta có Đảng Việt Tân, Đảng Việt Tân là từ Viết tắt của Việt Nam Canh Tân Cách Mạng Đảng. Việt Tân được thành lập do những thành phần cao cấp trong tổ chức phong trào kháng chiến Hoàng Cơ Minh, và do anh em, cháu chắt của ông Hoàng Cơ Minh thành lập sau khi phong trào kháng chiến Hoàng Cơ Minh bị khai tử.
Điều đáng lưu ý là tổ chức Việt Tân là tổ chức kháng chiến của Hoàng Cơ Minh tái sinh, và tổ chức nầy hiện tại có thêm Cù Huy Hà Vũ, Điếu Cày tức Nguyễn văn Hải, Nữ Đại úy Công an cộng sản Tạ Phong Tần, v.v… Những nhân vật nầy sau thời gian trãi qua kế hoạch khổ nhục kế trong trại tù của cộng sản việt Nam, để tạo niềm tin của đồng bào hải ngoại rằng bọn họ là những người chống đối chế độ cộng sản trong nước. Những thành phần nầy đã được tình báo cộng sản đưa ra hải ngoại hoạt động. Bọn chúng hiện đang hoạt động dưới cái dù của đảng Việt Tân. Việt Tân, hay Việt Tanh, hay Việt Cộng, xin tùy đồng bào suy nghĩ, phân tích, để gọi cho đúng danh xưng của tổ chức nầy.
Hiện tại chúng ta cũng có Ông Nguyễ Hữu Chánh, trước năm 2008 là Thủ Tướng “Chánh Phủ Việt Nam Tự Do” tại Orange County, sau 2008 là Chủ tịch Liên Minh Dân Tộc.
Ông Nguyễn Hữu Chánh tên thật là Nguyễn Hữu Danh, sinh ngày 1 tháng 10 năm 1952 tại thôn Vĩnh Phú, xã Cát Thắng, huyện huyện Phú Cát, tỉnh Bình Định. Học lực Cán sự Công chánh.
1982 vượt biên đến trại tỵ nạn Bataan.
1985 định cư tại Nam California, khu Little Sài Gòn.
1982 thành lập công ty Vinamotor.
1989 với danh nghĩa giám đốc Vinamotor về Việt Nam đầu tư làm ăn.
1995 bị trục xuất khỏi Việt Nam về tội lừa đảo.
Ngày 25/7/2004, tại hội trường Sequoia Center trên đường Orangthorepe Ave. thuộc thành phố Bueva Park, CA, Hoa Kỳ, trước hàng ngàn cử tọa, Thái Hiến, nguyên phụ tá của Nguyễn Hữu Chánh đặc trách về vấn đề Campuchia nói rằng từ năm 1975-1982 Nguyễn Hữu Chánh toàn buôn lậu, lừa đảo, bị công an Việt Nam bắt, nhiều lần Thái Hiến phải đưa Nguyễn Hữu Chánh đi trốn từ Sài Gòn về Đắk Lắk và Kontum.
Năm 1997 ông thành lập “Chính phủ Việt Nam Tự Do”, rồi “Chính Phủ Lâm Thời VN Tự Do”, và cuối cùng là “Chính Phủ Việt Nam Tự Do”. Ông giữ chức Thủ Tướng.
Theo tuyên bố của Ông Nguyễn Hữu Chánh, thì từ 1995 đến nay 2017 ông đã bố trí lực lượng của ông dọc biên thùy Việt Nam, đợi ngày quang phục quê hương. Nhiều người nghe ông đã hiến tặng hoặc cho ông mượn tiền để phục quốc. Đã 22 năm người ta mòn mõi trông chờ ngày ông về nước dựng cờ quang phục quê hương trên thủ đô Hà Nội, nhưng chẳng thấy đâu.
Chuyện Chính phủ Việt Nam Tự Do và ông Thủ Tướng Nguyễn Hữu Chánh là chuyện dài nhân dân tự vệ. Đồng bào tỵ nạn Việt Nam khắp nơi đều có nghe danh ông Nguyễn Hữu Chánh. Đúng hay sai, thật hay bịp thiết nghĩ đồng bào đã quá biết. Xin dành sự phán đoán cho đồng bào. Viết dài dòng làm chi cho thêm tốn công.
Hiện chúng ta cũng có Ông Đào Minh Quân, Thủ tướng Chính Phủ Quốc Gia Lâm Thời.
Trước 1975 Ông Đào Minh Quân là sĩ quan trong quân lực VNCH, cấp bậc Trung Úy, phục vụ tại Tiểu Khu Tỉnh Quảng Trị. Định cư tại Hoa Kỳ, ông thành lập công ty ráp bảng (board) điện tử, và làm ăn khấm khá nhờ buôn bán chip bộ nhớ của bộ phận điện tử trung tâm (CPU), vì vào thời đó, loại chip nầy rất hiếm; đám côn đồ Việt Nam thường đánh cắp loại Chip nầy của các hãng điện tử Mỹ vào đêm, xong rồi đem bán ra ngoài thị trường chợ đen. Vào khoảng thời gian 1997, cùng tranh đua với Nguyễn Hữu Chánh, ông Đào Minh Quân thành lập “Chính Phủ Quốc Gia Lâm Thời” và cũng tự phong là Thủ Tướng.
Cũng đã 22 năm trôi qua, ông thường tuyên bố chính phủ của ông có sự hỗ trợ của Chính phủ Hoa Kỳ, sẽ lật đổ chính quyền cộng sản Việt Nam. Khẩu hiệu của ông là lật đổ bạo quyền cộng sản Việt Nam, nhưng không làm khổ dân (?), và muốn gia nhập vào chính phủ của ông phải là người chống cộng, phải đạp mặt Hồ Chí Minh qua bức hình ông trải ra dưới đất. Làm được điều đó mới là người chống cộng, và khi đó ông mới kết nạp vào chính phủ “Quốc Gia Lâm Thời” của ông.
Có một điều cũng cần phải nói đến để quý chiến hữu Quân lực VNCH rõ, mặc dầu Đào Minh Quân trước đây chỉ là Trung Úy tại Tiểu Khu Quảng Trị, nhưng nay là Thủ tướng. Ông đã gắn cấp bậc Đại tướng (4 sao) cho một sĩ quan cấp Đại úy Quân lực VNCH trước 1975 cũng làm tại Tiểu Khu Quảng Trị.
Quý chiến hữu có ai muốn được gắn chức Thống tướng 5 sao thì xin hãy gia nhập vào Chính phủ Quốc Gia Lâm Thời của ông Thủ tướng Đào Minh Quân. Có hy vọng lắm đó!
Gần đây dân Bolsa ở vùng Little Sai Gòn thiếu đường té đ...khi thấy ông Thủ Tướng Đào Minh Quân mặc bộ vest màu trắng, đi xe Li-mô-din, có cảnh sát Mỹ thứ thiệt [do do ông ta thuê] đi mô tô hộ tống, ghé thăm dân cho biết sự tình tại khu chợ ở đường Bolsa, và cũng để đàn em của ông Đào Minh Quân quay phim, chụp hình đưa lên youtube.
Cách đây chỉ mới mấy ngày, ông Thủ tướng tuyên bố ông không làm Thủ tướng của chính phủ Quốc Gia Lâm Thời nữa vì theo ông, Chính phủ Mỹ không cho, nên ông quyết định làm Tổng thống VNCH Đệ III. Ông cho phổ biến trên Youtube mở Hội Nghị Diên Hồng, trưng cầu dân ý theo lá phiếu. Bầu Thủ tướng Đào Minh Quân vào chức vụ Tổng thống Việt Nam Cộng Hòa Đệ III.
Xin khẩn cấp thông báo đồng bào ngụ tại vùng Quận Cam, có ai nhìn thấy Ông Đào Minh Quân, xin gọi số điện thoại 911 để Cảnh sát gọi xe cứu thương đến đưa ông ta vào nhà thương điên kẽo tội nghiệp ông ta!
Chúng ta có 9 đài truyền hình
57.2 đến 57.8 và 57.10, 57.11. Hai phần ba trong số đài truyền hình nầy không còn giữ dược bản chất tiếng nói của người Việt Quốc Gia phải bỏ nước ra đi tỵ nạn cộng sản. Có thể họ vì tài chánh eo hẹp mà phải chấp nhận tài trợ của nghị quyết 36 của đảng cộng sản Việt Nam.
Thử mở đài truyền hình trên mà nghe, mà xem:
- Ngôn ngữ họ dùng trong các bản tin hằng ngày là thứ ngôn ngữ chính cống của đám cộng sản Việt Nam: Nào là “Lính thủy đánh bộ”, nào là “máy bay lên thẳng”, nào là “bóng đá”, nào là “đảm bảo”, v.v…
-Nội dung tin tức: trong 60 phút thì 30 phút dành cho tin Hoa Kỳ, tin thế giới, tin Á Châu; gần 30 phút dành cho tin Việt Nam. Nội dung tin Việt Nam dành cho những hoạt động của chính phủ Cộng sản Việt Nam, những nhân vật từ chính quyền, hàng lãnh đạo cao cấp trong đảng cộng sản Việt Nam. Những hình ảnh ghi lại các hoạt động của quân dội và công an cộng sản. Đau lòng nhất là hình ảnh cờ đỏ sao vàng, cờ máu của bọn chúng bay phất phới trên màn hình TV.
Đến giờ giải trí thì toàn là phim được cung cấp từ Việt Nam sang, như hình ảnh công an, bộ đội cộng sản tràn đầy trên màn hình TV.
Việt Net 54.5 là đài TV của cộng sản Việt Nam.
CHÚNG TA CÓ NHẠC VIỆT CỘNG VÀ CỜ MÁU TRÊN KHU PHỐ BOLSA, KHU LITTLE SAIGON THỦ ĐÔ CỦA NGƯỜI VIỆT TỴ NẠN CỘNG SẢN.
Gần đây tại khu phố Bolsa có hằng chục quán ăn , cơ sở kinh tài của cộng sản được khai trương hoạt động. Nhạc cộng sản được mở lớn trong quán ăn cho dân tỵ nạn cộng sản Việt Nam “thưởng thức.”
Xin nghe tâm sự của một người trẻ, tỵ nạn cộng sản tại Hoa Kỳ.
Tôi xin phép quý Ô/Bà Xet Vovan, Qui Tran, và PT Nguyễn được trích sao đoạn email mà quý Ông/Bà đã phổ biến rộng rãi trên Net.
Tôi xin cám ơn,
Liên Thành
================================================
--------- Forwarded message ----------
From: Xet vovan
Date: 2017-04-04 9:46 GMT-07:00
Subject: Fwd: Fw: Nhạc Đỏ tai Bolsa [2 Attachments]
To:
--------- Forwarded message ----------
From: Qui Tran
Date: 2017-04-04 9:38 GMT-07:00
Subject: Fw: Nhạc Đỏ tai Bolsa [2 Attachments] To:
On Tuesday, April 4, 2017 4:29 AM, TP Nguyen <> wrote:
XIN QUÝ VỊ KHÔNG VÀO ĂN NHÀ HÀNG NÀY NỮA
Letamanh Xin mời quý vị đọc bài này. Quý vị thấy sao ?
Nguoi VN hai ngoai dau buon tuong niem 42 nam bien co lich su? Thang Tu Den, vay ma` ngay giua pho Bolsa Nhạc Đỏ CS lai vang len o? tiệm “ Vua Bún Bò “ 9211 Bolsa Ave# 120 Westminster CA 92683 theo loi ke? cua Ngọc ( ban học Gia Long voi chau truoc 75 ) .
Nguoi VN hai ngoai dau buon tuong niem 42 nam bien co lich su? Thang Tu Den, vay ma` ngay giua pho Bolsa Nhạc Đỏ CS lai vang len o? tiệm “Vua Bún Bò “ 9211 Bolsa
Ave# 120 Westminster CA 92683 theo loi ke? cua Ngọc ( ban học Gia Long voi chau truoc 75 ).
Ngày thứ Sáu vừa qua , 1 người bạn giới thiệu mình đi ăn Bún Bò Huế ở 1 nhà hàng mới mở trong khu chợ Á Đông, tiệm Vua Bún Bò.Vì Ngọc đến sớm hơn cô bạn, trong lúc chờ thì Ngọc play cell phone. Bỗng dưng tai Ngọc nghe giọng một ca sĩ nào đó đang thổn thức " Cùng mắc võng trên rừng Trường Sơn Hai đứa ở hai đầu xa thẳm Đường ra trận mùa này đẹp lắm Trường Sơn Đông nhớ Trường Sơn Tây … “
Ngọc như bị điện giật, hốt hoảng nhìn xung quanh vì không biết mình đang ở đâu? Vài giây sau định thần lại " Ôi Trời! Mình đang ở giữa LTSG , phố Bolsa mà chuyện gì vậy, tại sao tôi lại nghe bài hát này vậy....nhìn 1 vòng xung quanh nhà hàng, tất cả mọi người đang chăm chỉ ăn uống và cười nói như chẳng hề có chuyện gì xảy ra. Tôi còn nhớ rất rõ lần đầu tôi được nghe bài hát này là từ loa phóng thanh ở đầu phố nhà tôi, có lẽ là ngày thứ 2 hay thứ 3 gì đó sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, ngày mà đoàn xe tăng của bọn CS rầm rộ tiến vào SG, ủi sập cổng dinh Độc Lập, và nghênh ngang nghiến nát các con đường thân yêu của thành phố SG. Tôi là Boat people, tôi đã trả giá bằng cả tính mạng để đi tìm Tự Do, bỏ g/d, bỏ quê hương, bạn bè, vậy mà giờ đây ở giữa mảnh đất Tự Do của tôi, không khí trong lành của tôi, sau hơn 30 năm lưu lạc, mà bây giờ bọn chúng đang len lỏi qua đây, đang âm mưu làm gì....bây giờ là mùa Tháng Tư Đen, bọn chúng thật là đã quá ngông cuồng. Tôi gọi cậu Bồi bàn lại và nói tôi muốn đổi đĩa CD khác, cậu ấy hỏi tại sao. Tôi bảo tôi không muốn nghe bài hát VC đó. Cậu ấy nói là sẽ đi vào hỏi ông chủ. Ông chủ đứng ở cashier nói vọng ra là vì mấy đứa trẻ không biết. Ông ta khoảng 60 tuổi, tôi đứng lên và nói với ông. Họ không biết nhưng ông có biết không? Ông ta nhìn tôi, tôi chậm rãi bảo với ông rằng " đây là xứ tự do, ông có quyền đổi đĩa CD hay không, nhưng tôi thì có quyền bước ra khỏi tiệm này để không nghe và tôi cũng sẽ khuyến cáo bà con, bạn bè của tôi không nên đến đây. Thì ông ta mời tôi ngồi xuống và đổi CD khác. Bạn chúng tôi đến, 2 chúng tôi ở đó khoảng 15-20 phút, khi bạn tôi ra thanh toán tiền thì...bài hát đó lại được phát lại. Tôi đi ra khỏi tiệm, chụp 1 tấm hình của căn nhà hàng.
Suốt 3 ngày nay , lòng tôi rất là khó chịu, ray rức...... Tuy chỉ là 1 bài hát nhưng sao có thể oang oang rống lên ca tụng 1 mối tình của 1 anh cán và
1 chị cán đang len lỏi trên đường mòn HCM vào Nam, hát lên giữa phố Bolsa của mình vậy chứ! Nếu mọi người đều thờ ơ như những người mình nhìn thấy ở nhà hàng thì 1 ngày nào đó, bọn chúng sẽ phát bài Như có bác Hồ...trong ngày vui DT(sic). Liệu chỉ là 1 nhà hàng như vậy hay là đã có bao nhiêu nhà hàng đã nhận chỉ thị của bọn CS????”
Hết trích
clip_image001
Cờ đỏ sao vàng, cờ máu của cộng sản Việt Nam
xuất hiện trên đại lộ Bolsa, Litlle Sài Gòn, nam Cali
-Chúng ta có tổ chức Cộng Đồng Việt Nam tại một số các thành phố lớn trên lãnh thổ Hoa kỳ. Tại Nam Cali có 2 cộng đồng:
a/- Cộng đồng Việt Nam Nam Cali của ông Đại Tá Lê Khắc Lý, do Ông Ngãi Vinh làm Chủ Tịch. Bộ tham mưu gồm vợ chồng Nguyễn văn Hòa, Lý trí Anh tức Ngọc Phương Nam, con gái Lý Đại Nguyên và lực lượng chủ lực là đoàn Thanh niên
Cờ Vàng thường gọi là Thanh niên Cờ Chùa của Chùa Điều Ngự, Thích Viên Lý.
b/- Công Đồng Người Việt Quốc Gia Nam Cali. Hiện tại Chủ tịch cộng đồng nầy là ông Bùi Phát, vừa là Chủ tịch cộng đồng, vừa là Nghị Viên thành phố Garden Grove, kiêm phó Thị Trưởng thành phố Garden Grove,CA.
Ngày 22 tháng10 năm 2015 Đại Sứ Cộng Sản Việt Nam Tại Hoa Kỳ Phạm Quang Vinh mở tiệc tại Thành Phố Los Angeles, CA, USA. Trên bàn danh dự VIP gồm có vợ chồng Đại sứ Phạm Quang Vinh, Tổng lãnh sự cộng sản tại San Francisco Trần Thị Hiếu Hạnh, và một người mà tôi đăng bức hình dưới đây, xin đồng bào và quý chiến hữu nhìn kỹ xem có phải ông nầy là ông Bùi Phát, Chủ Tịch Cộng Đồng Người VIệt Quốc Gia Nam Cali hay không? Nếu không phải thì xin bỏ qua, còn nếu đúng là Bùi Phát, thì xin cho tôi nói thẳng: Chúng ta thất bại nặng quá, kẻ nội thù nguy hiểm hơn kẻ ngoại thù nhiều. Xin đồng bào và quý chiến hữu lưu tâm, bằng không chúng ta chỉ là:
Dã Tràng xây cát biển đông
Nhọc nhằn mà chẳng nên công cán gì.
clip_image002
Chủ Tịch Người Việt Quốc Gia Nam Cali-USA Bùi Phát(?) bí mật tham dự buổi tiệc do Đại sứ cộng sản Việt Nam tại Hoa Kỳ, Phạm Quang Vinh, khoản đãi tại một khách sạn thuộc Thành Phố Los Angeles, CA, USA.
-Về Tôn Giáo
Chúng ta có Công giáo, Tin lành, Cao Đài, Phật giáo Hòa Hảo, Hồi giáo, v.v... và đám oan nghiệt cộng Tăng, ma Tăng, dâm tăng, nằm vùng trong
Phật giáo, lấy danh xưng là Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất. Sau 30/4/1975 Đám cộng tăng, tham tăng, dâm tăng oan nghiệt nầy vẫn bám sát đồng bào tỵ nạn để kiếm sống dơ bẩn như loại ký sinh trùng. Lợi dụng sự cuồng tín của một số đồng bào Phật tử, bọn chúng bịp bợm đủ điều, phịa chuyện tên điệp viên cộng sản Thích Quảng Độ “đang trực diện đối đầu với cộng sản để giải trừ Quốc Nạn và Pháp Nạn” để bọn chúng rút tiền bạc của đồng bào Phật tử tại hải ngoại.
Tiền đầy túi chia nhau không đều, cắn xé nhau; cuối cùng mạnh thằng nào thằng đó kiếm sống. Cái ung nhọt oan nghiệt Phật giáo Việt Nam Thống Nhất vỡ mủ. Bây giờ thì tại hải ngoại có 3 đám:
Thích Quảng Độ và Võ văn Ái vẫn là PGVNTN nhưng bị Thích Giác Đẵng ở Texas cướp mất danh xưng bằng cách xin giấy phép hoạt động tại Hoa Kỳ có danh xưng là Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất. Bây giờ thì tại Hoa Kỳ Quảng Độ và Võ Văn Ái chỉ có hoạt động chui mà thôi.
Thích Viên Lý khôn hơn không thèm chơi chung, tách riêng thành lập Tăng Đoàn Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, kiếm được tiền chẳng phải chia chác cho ai nữa.
Ngày nay dịch vụ xây chùa rất khấm khá, hằng trăm ngôi chùa lớn nhỏ mọc lên tại quận Cam, nam Cali. Có những ngôi chùa như chùa Điều Ngự của Thích Viên Lý mới khánh thành khoảng 7 tháng nay, trị giá ngôi chùa nay cũng trên 4 triệu đồng USD. Thử hỏi tiền từ đâu?
Hiện nay bọn này còn thêm một dịch vụ hái ra tiền là lợi dụng luật nhập cư truyền giáo của Chính phủ Hoa Kỳ. Bọn nầy bảo lãnh những kẻ giả là sư sãi từ Việt Nam sang, cứ mỗi người Thầy lấy lệ phí nhẹ nhẹ thôi, là 40,000.00 USD cho mỗi đầu trọc, nam hay nữ cùng cùng giá không bớt một xu. Hiện chùa nào cũng đông đảo quý Đại đức, Ni cô, rất trẻ từ Việt Nam qua.
Còn chưa nói đến trường đào tạo sư quốc doanh tại Quy Nhơn, Bình Định của Bộ Công an Cộng sản Việt Nam đào tạo cán bộ sư Công an đưa ra hoạt động tại hải ngoại. Bọn nầy hiện rất đông, khoảng 2,000 sư quốc doanh đã có mặt tại các chùa ở Hoa Kỳ, đặc biệt là từ nam đến bắc California.
TA CHƯA CÓ CÁI GÌ SAU 42 NĂM QUA?
Cứ tưởng rằng với những thứ chúng ta có thì ngày về quang phục quê hương của trên 3 triệu đồng bào tại hải ngoại sẽ rất ngắn, nhưng có ngờ đâu ngày về mỗi ngày một dài ra. Bởi lẽ cái mà chúng ta hiện không có lại đóng một vai trò tối quan trọng cho ngày về, đó là:
- Chúng ta không có lãnh đạo.
- Chúng ta không còn có phong độ hào hùng và lòng can đảm của những ngày tháng cũ trước 1975. Chúng ta cầu an và sợ hãi.
- Chúng ta không đoàn kết thành một lực lượng có cùng một ý chí.
- Chúng ta không có tham mưu, không kế
hoạch, thiếu phối hợp.
- Chúng ta không có tình báo hỗ trợ, cung cấp tin tức, không nắm vững địch tình.
- Chúng ta mơ tưởng hão huyền, chạy theo bánh vẽ của những con buôn chính trị.
- Chúng ta bị xé ra từng mảnh nhỏ, rời rạc như những nắm cát.
- Chúng ta không có được câu chào nhau quyết tâm hằng ngày của người Do Thái trước ngày họ lập quốc: “Mai Về Jerusalem".
Thử nhìn lại, bao nhiêu hội đoàn bao nhiêu tổ chức, đảng phái, và tổ chức Tập thể Chiến sĩ VNCH đã làm được gì trong 42 năm qua? Có chăng chỉ là những Tuyên ngôn, Tuyên cáo. Có chăng là những buổi lễ hằng năm như Ngày Quốc Hận 30/4, Ngày Quân Lực 19/6, ngày Tết Việt Nam Chúng ta với khăn đai, áo, mão, với quân phục chỉnh tề, với huân chương, với dây biểu chương đầy ngực, hiên ngang diễn hành trên đại lộ Bolsa, Little Saigon, Nam Cali… và sau đó xếp tàn y lại để dành năm sau.
Có chăng là Tượng đài Chiến sĩ Việt Mỹ, 2 tượng Đức Trần Hưng Đạo của 2 nhóm, tượng nào cũng
nhỏ như thằng Cu tí, thật là tội cho vị Anh hùng Dân tộc; những nghị quyết của một số thành phố, tiểu bang công nhận lá cờ thiêng, cờ vàng ba sọc đỏ của chúng ta. Bốn mươi hai năm rồi, chỉ có vậy thôi sao?
Thưa quý hội đoàn, Thưa quý đảng phái Quốc gia, Thưa Quý Liên Hội, Thưa Quý tập thể quân lực VNCH, Thưa Quý Tổng Hội CSQG/VNCH: Xin quý vị suy ngẫm lại.
Trong khi đó thì chính phủ Hoa Kỳ càng ngày càng xích lại gần hơn với cộng sản Việt Nam. Như chúng ta đã biết ngày 25/7/2013 Tổng Thống Hoa Kỳ Obama và Chủ Tịch cộng sản Việt Nam Trương Tấn Sang tuyên bố: "Thiết lập quan hệ đối tác toàn diện giữa Hoa Kỳ và Việt Nam."
Vậy thì người Việt quốc gia tại hải ngoại cần phải nhận định sáng suốt, liệu chúng ta có thể nhờ Hoa Kỳ trong công cuộc lật đổ chế độ cộng sản Việt Nam hay không? Hay rồi cũng giống như ngày xưa, ngoài mặt Hoa Kỳ đã từng tuyên bố VNCH là tiền đồn chống cộng của thế giới tự do tại vùng Đông Nam Á, mà bên trong thì theo tài liệu giải mật mới đây vào 8/2004, trong cuốn băng ghi âm cuộc điện đàm giữa Kissinger và Tổng Thống Nixon, Tổng Thống Nixon đã nói rằng: "Dù bất cứ cách nào, miền Nam Việt Nam có thể không bao giờ tồn tại". Hoặc trong cuộc đối mặt giữa Kissinger và Thủ tướng Trung Cộng Chu Ân Lai, Kissinger đã nói rằng: “Chúng tôi thật sự muốn chấm dứt cuộc chiến nầy, và như Thủ tướng đã biết chúng tôi đã mở đầu thương lượng với chính phủ Hà Nội từ năm 1967”.
Nêu lên vấn đề trên để quý vị hội đoàn các tổ chức chống cộng chúng ta phải cẩn thận. Xin đừng chạy theo bánh vẽ của đám con buôn chính trị. Người Việt tỵ nạn cộng sản lại sẽ biến thành công cụ cho bọn chúng theo từng giai đoạn, từng nhu cầu mà thôi.
Trong khi đó, như chúng ta cũng đã biết, Bộ Chính trị Đảng Cộng sản Việt Nam tung ra Nghị Quyết 36, không ngoài mục đích thâu
tóm trên 3 triệu “khúc ruột ngàn dặm” quay về với bọn chúng, dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng Sản Việt Nam.
1- Bọn chúng dùng những đòn phép đánh phá, gây rối loạn, bôi nhọ chụp mũ những cá nhân quốc gia chân chính nào chống đối bọn chúng.
2- Bọn chúng mua chuộc những hội đoàn, những cá nhân ham danh, hám lợi.
3- Bọn chúng mua chuộc báo chí, ký giả, các đài phát thanh, các đài truyền hình.
4- Bọn chúng khai thác triệt để chiêu bài tôn giáo để thâu tóm đồng bào Phật tử hải ngoại qua một số cộng tăng, ma tăng của lực lượng Phật giáo Việt Nam Thống Nhất và Tăng Đoàn Phật giáo Việt Nam Thống Nhất trong nước và hải ngoại.
5- Bọn chúng cài người của bọn chúng xâm nhập vào các tổ chức, các hội đoàn của người Việt Quốc gia để rồi đưa những tên Việt cộng, Việt gian nầy ra tranh cử các chức vụ trong các cơ quan hành pháp, lập pháp của chính quyền sở tại. Những hoạt động nầy trong mưu toan thôn tính toàn bộ cộng đồng người Việt tại hải ngoại.
6/Tổng cục Tình báo cộng sản Việt Nam cũng đã cho ra đời một số tổ chức và cá nhân đối lập giả tạo, hoạt động trong nước, và tinh vi dàn cảnh với một số chịu khổ nhục kế, sau đó bố trí đưa số cơ sở nầy xuất cảnh ra hải ngoại hoạt động, ví dụ như Bùi Tín, Cù Huy Hà Vũ, Điếu Cày Nguyễn văn Hải, nữ Đại úy công an Tạ Phong Tần, v.v...
7/ Tại Quốc nội, bọn công an dùng một vài tên cò mồi làm thủ lãnh phát động các cuộc biểu tình chống đối chính phủ cộng sản, trong một vài vấn dề hết sức thực tế, đây là chiếc bẫy để tóm bắt các thành phần đồng bào thật sự chống đối bọn chúng.
Bốn mươi hai năm qua, những oan nghiệt vẫn không buông tha cho chúng ta, những người Việt quốc gia phải bỏ nước ra đi. Những oan nghiệt nầy đã có tác dụng rất xấu cho hơn 3 triệu người Việt tại hải ngoại và hơn 90 triệu đồng bào trong nước, đó là:
1/ Phong trào kháng chiến bịp của tên tội đồ dân tộc Hoàng cơ Minh
và hậu thân của phong trào kháng chiến bịp, lừa đảo đồng bào là Tổ chức Việt Tân, Việt tanh.
2/Tổ chức chính phủ “Việt Nam Tự Do” bịp của ông cán sự công chánh Nguyễn Hữu Chánh với cả “mấy chục ngàn quân kháng chiến ma, đang trải dọc biên thùy”.
3/ Tổ chức “Chính Phủ Lâm Thời Việt Nam” của ông Trung úy Đào Minh Quân Tiểu Khu Tỉnh Quảng Trị T75, tự phong làm Thủ tướng.
Ông đã gắn cấp bậc bật từ cấp trung tá, đại tá, đến cấp đại tướng 4 sao cho một số anh em cựu quân nhân mà trước 1975 từng là hạ sĩ quan, sĩ quan cấp úy nay theo ông ta. Ông lại sắp trở thành
Tổng Thống Đệ III Việt Nam Cộng Hòa qua lời kêu gọi của ông trên YouTube trong mấy ngày vừa qua.
4/ Cuối cùng là đám cán bộ cộng sản Việt Nam nằm vùng trong cộng đồng người Việt tại hải ngoại
5/ Đám Cộng tăng, tham tăng, dâm Tăng len lõi vào Phật giáo với tên Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, Tăng Đoàn Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất đang tung hoành lừa phỉnh đồng bào hải ngoại như:
- Thâu tóm tiền bạc của đồng bào bỏ túi, xây chùa ba bốn triệu đồng dollars, qua các buổi lạc quyên cứu trợ đồng bào trong nước. Các buổi lễ của Phật giáo. Đem văn nghệ, ca sĩ khoe mông, khoe vế, với quý thầy, tiệc cơm chay ủng hộ quý thầy, v.v...
-Tán tỉnh hiếp dâm nữ tín đồ , hiếp dâm gái vị thành niên.Những việc này đã xảy ra ở các chùa tại California, Texas, và Colorado mà điển hình là
vụ Thích Chánh Lạc hiếp dâm 2 trẻ gái vị thành niên, đã bị Chính phủ Hoa Kỳ đưa ra tòa với tiền bồi thường 4 triệu đồng US dollars.
Một điểm lạ lùng là đứng trước những tên cộng tăng, dâm tăng, tham tăng tồi bại và dơ bẩn như vậy, mà có những sĩ quan Quân lực VNCH cấp Đại tá vẫn chắp tay cúi đầu : “Bạch thầy...con...”, Trời hởi trời! Ông Đại tá ơi! Mất trí rồi sao? Hắn là thằng cộng tăng, hắn là thằng dâm tăng, hắn là thằng tham tăng đó ông Thiếu tá, ông Trung tá, ông Đại tá của Quân Lực NVCH, ơi! Các ông không biết sao?
Hắn đang móc tiền trong túi ông để xây chùa 4 triệu đồng làm tài sản riêng. Hắn đang móc tiền trong túi của ông để về nuôi 2 con vợ của hắn, vợ lớn và vợ bé. Hắn đang quyến rũ vợ ông bằng cách bỏ thuốc mê, thuốc khích dâm, vào tách trà nóng và mời vợ ông uống để rồi dẫn vợ ông vào phòng hắn, hiếp dâm vợ ông. Hắn đang rờ rịt con gái ông đó, hiểu không, biết không, Quý ông Sĩ quan quân lực VNCH mất trí kia.
Thưa Đồng bào,
Thưa quý Chiến hữu,
Bốn mươi năm nhìn lại, chúng ta đã nói quá nhiều, nào là Tổ Quốc, Danh Dự, Trách Nhiệm, nào là chống cộng, nào là quang phục quê hương, nào là giải thể chế độ cộng sản, v.v…
Những oan nghiệt mà tôi vừa đề cập với quý vị ở phần trên hiện đang hiện hữu cùng đồng bào và quý chiến hữu hằng ngày. Nếu chúng ta không vô hiệu hóa mọi hoạt động của đám bịp oan nghiệt này, thì hãy khoan nói đến chuyện quang phục quê hương, giải thể chế độ cộng sản, vì chúng ta không đủ khả năng làm chuyện đó. Kẻ nội thù nguy hiểm hơn kẻ ngoại thù nhiều.
Bốn mươi hai năm nói phét đã quá đủ!
"Thuốc đắng đã tật, sự thật mất lòng."
Xin đồng bào và quý chiến hữu thứ lỗi cho những lời nói và những nhận xét tình hình ta và địch sau
42 mươi năm nhìn lại, có lẽ đã làm cho đồng bào và quý chiến hữu không vui.
Xin đa tạ.
Nam California 4/7/2017.
Những ngày cận kề ngày Quốc Hận 30/4.
Liên Thành
Những bản dịch Thơ ngụ ngôn La Fontaine sang tiếng Việt
Gần năm thế kỷ trôi qua, những bài học đạo đức ý nghĩa được truyền tải một cách dí dỏm và hấp dẫn trong Thơ ngụ ngôn La Fontaine dường như vẫn còn giá trị trong thời hiện đại. Sau bản dịch của Nguyễn Văn Vĩnh được in thành sách lần đầu tiên vào năm 1916, một số dịch giả khác, trong đó có Nguyễn Trinh Vực, tiếp tục chuyển ngữ những vần thơ của thi hào Pháp một cách thuần Việt hơn và hợp với truyền thống Việt Nam. Kể từ đầu những năm 1980, nhiều nhà xuất bản như Giáo Dục, Kim Đồng, Văn Học, Thế Giới, Mỹ Thuật, luôn quan tâm tái bản Thơ Ngụ ngôn La Fontaine của hai dịch giả trên.
Tháng 01/2017, sau hơn 100 năm bản dịch sang tiếng Việt đầu tiên được phát hành, nhà xuất bản Nhã Nam và Hội Nhà Văn cho tái bản tác phẩm song ngữ Việt-Pháp Thơ Ngụ ngôn La Fontaine (dịch ra văn vần) do dịch giả Nguyễn Trinh Vực thực hiện với phần tranh minh họa của họa sĩ Mạnh Quỳnh và được nhà xuất bản Alexandre de Rhodes (Đắc Lộ) phát hành năm 1945.
Trả lời RFI tiếng Việt, anh Nguyễn Xuân Minh, trưởng phòng bản quyền của NXB Nhã Nam, giải thích lý do chọn ấn bản song ngữ này :
“Nhã Nam được thành lập bởi bốn người rất yêu sách và đam mê văn học mà trong số đó có một người sưu tầm sách cũ và sách cổ. Trong bộ sưu tập của anh đấy có cuốn Truyện cổ La Fontaine do dịch giả Nguyễn Trinh Vực dịch và họa sĩ Mạnh Quỳnh minh họa. Ngoài ra cũng có bản của dịch giả Nguyễn Văn Vĩnh, cũng do họa sĩ Mạnh Quỳnh minh họa. Nhưng vì bản dịch của dịch giả Nguyễn Văn Vĩnh đã có rất nhiều nhà xuất bản khác của Việt Nam tái bản rồi và bản dịch của Nguyễn Trinh Vực cũng là một bản dịch xuất sắc không kém cho nên Nhã Nam muốn giới thiệu lại bản dịch này cho độc giả, với các hình minh họa rất đẹp và đậm đà chất Việt Nam của họa sĩ Mạnh Quỳnh”.
Đúng vậy, những vần thơ tiếng Pháp được dịch giả Nguyễn Trinh Vực tài tình chuyển sang các thể thơ dân gian Việt Nam quen thuộc, dễ đi vào lòng người như lục bát, song thất lục bát, lục bát gián thất hay thơ năm chữ, với nhiều điển tích cổ của Việt Nam. Nội dung câu chuyện lại rất đỗi bình dị, được hư cấu từ những nhân vật chính là những con vật thân quen, cùng với phần tranh minh họa gần gũi với văn hóa Việt của họa sĩ Mạnh Quỳnh càng lôi cuốn người đọc. Chính vì điểm này, Nhã Nam quyết định tôn trọng bản gốc năm 1945.
“Ấn bản 2017 của Nhã Nam xuất bản Truyện cổ La Fontaine tôn trọng hoàn toàn bản được xuất bản lần đầu tiên. Tuy nhiên, có một số quy tắc chính tả đã thay đổi rất nhiều nên chúng tôi chỉ chỉnh sửa một chút xíu phần chính tả và dựa theo quy tắc chính tả hiện hành. Ngoài ra, các cách thức trình bày, minh họa và cách đặt minh họa từng trang, kể cả phần song ngữ, đều hoàn toàn tôn trọng theo ấn bản xuất bản lần đầu tiên”.
Ấn bản năm 1945 chỉ được in mầu ở trang bìa đầu và cuối, còn bên trong là hình vẽ đen trắng. Đáng tiếc là có rất ít thông tin về sự nghiệp của Nguyễn Trinh Vực. Còn họa sĩ Ngô Mạnh Quỳnh (1917-1991) được biết đến như một họa sĩ tiên phong trong lĩnh vực sáng tác truyện tranh của Việt Nam. Ông là cây cọ chủ lực cho tờ báo nhi đồng đầu tiên Cậu Ấm - Nhi đồng giáo dục (02-05/1935), sau này được đổi thành Cậu Ấm Cô Chiêu (1935-1937). Khi minh họa cho Thơ Ngụ ngôn La Fontaine, những con vật hiện ra ngộ nghĩnh, thân quen dưới nét vẽ của Mạnh Quỳnh. “Ngay cả con vật dữ tợn như sư tử, sói… cũng đều biết cười ! Và trông nét mặt chúng đáng yêu làm sao !”, như một nhà bình luận từng viết.
Bìa Truyện Ngụ ngôn La Fontaine, bản dịch của Nguyễn Trinh Vực năm 1945, NXB Nhã Nam tái bản năm 2017.NXB Nhã Nam
Dịch tác phẩm nước ngoài để làm giầu văn học và chữ quốc ngữ
Trước bản dịch của Nguyễn Trinh Vực, cần phải nhắc đến bản dịch của Nguyễn Văn Vĩnh. Vào cuối thế kỷ XIX và đầu thế kỷ XX, nhiều trí thức cựu học nhưng theo xu hướng cởi mở và trí thức tân học rất chú ý đến văn học Pháp. Với họ, dịch các tác phẩm Pháp là cơ sở để sáng tác văn học Việt Nam. Vì thứ nhất văn xuôi (văn vần) còn chưa phổ biến, ngoại trừ các thể loại thơ. Thứ hai, chữ quốc ngữ còn nghèo nàn và chỉ được một bộ nhỏ trí thức và quan lại sử dụng. Vì vậy, viết báo và dịch văn học nước ngoài, đặc biệt là văn học Pháp, là các cách hiệu quả để cải thiện và làm giầu chữ quốc ngữ.
Lần đầu tiên xuất hiện tại Việt Nam, thi sĩ La Fontaine được phiên âm qua Hán-Việt là Lã Phụng Tiên. Khi làm chủ biên tờ Đại Nam Đăng Cổ Tùng báo, ông Nguyễn Văn Vĩnh dịch nhiều bài trong tuyển tập Thơ Ngụ ngôn La Fontaine và lần lượt đăng trên báo từ năm 1907, như Con ve và con kiến hay Con sói và con chiên con (con cừu)…
Năm 1916, Nguyễn Văn Vĩnh cho xuất bản hai tập Thơ Ngụ-ngôn của La Fontaine tiên-sanh diễn quốc âm trong nhóm III của tủ sách “Phổ thông giáo khoa thư xã”(Bibliothèque franco-annamite de vulgarisation) do François-Henri Schneider, ông chủ nhà in kiêm nhà xuất bản cùng tên, thành lập. Cũng trong nhóm III, chuyên về Văn Học, Nguyễn Văn Vĩnh còn cho in thêm một số tác phẩm văn học dân gian khác của Pháp, như Truyện trẻ con của Perrault tiên-sanh diễn nôm (les Contes de Perrault), Télémarque phiêu lưu ký (les Aventures de Télémarque), Bil Blas de Santillane, Guilliver phiêu lưu ký (le Voyage de Guilliver)…
Năm 1928, lần đầu tiên tập Thơ Ngụ ngôn La Fontaine gồm 44 bài của Nguyễn Văn Vĩnh được họa sĩ Mạnh Quỳnh minh họa trong ấn bản do NXB Trung Bắc Tân Văn phát hành Đến năm 1943, tập thơ được NXB Alexandre de Rhodes tái bản. Trong phần “Mấy lời của dịch giả”, nhà trí thức Nguyễn Văn Vĩnh viết :
“Tập dịch-văn này tôi làm ra kể đã lâu năm lắm rồi, khi còn ít tuổi, chưa làm văn vần bao giờ, mà đọc qua thơ La Fontaine cũng phải cảm-hứng, chấp chảnh nên vần, tuy lắm câu văn còn lấc-cấc lắm, nhưng các bạn độc-giả, cũng nhiều ông xét quá rộng cho là dụng công dịch lấy đúng. Đúng đây là đúng cái tinh-thần, chứ không có nề gì những chữ “hổ” đổi làm “sư-tử”, “cái gậy” đổi ra “con chó”, khiến cho những người thắc-mắc được một cuộc vui, ngồi soi-bói từng câu từng chữ, mà kể được ra có ba bốn chỗ dịch lầm…”
Bản dịch Thơ Ngụ ngôn La Fontaine của dịch giả Nguyễn Văn Vĩnh in lần đầu năm 1916, bản microfiche lưu tại BNF.RFI / Tiếng Việt
Sức lôi cuốn gần 5 thế kỷ…
Thơ ngụ ngôn La Fontaine nằm trong số những tác phẩm nổi tiếng thế giới dù đã gần… 500 tuổi ! Nhiều ấn bản đặc sắc, có minh họa hay sách đọc, vẫn thường xuyên được tái bản tại Pháp dành cho độc giả nhí từ 6 tuổi.
Jean de La Fontaine sáng tác thơ ngụ ngôn (Fables) trong khoảng những năm 1668 đến 1696, dưới triều đại vua Louis XIV, nổi tiếng thịnh vượng trong vương triều Pháp. Văn hóa cổ đại, đặc biệt là văn học Hy Lạp-La Mã, rất được ưa chuộng trong giai đoạn này. La Fontaine sử dụng một loại hình văn học thuần cổ đại, đó chính là truyện ngụ ngôn, để dạy dỗ hoàng tử.
Toàn bộ tác phẩm của La Fontaine được chia thành ba tập và lần lượt được đề tặng cho ba người thân cận của nhà vua : tập thứ nhất (xuất bản năm 1668) được dành cho thái tử kế nghiệp ; tập thứ hai (1678) dành cho Quý bà Montespan, ái phi được nhà vua sủng ái từ bốn năm qua ; tập cuối (1693) được đề tặng cho Louis de France, công tước vùng Bourgogne và là cháu của vua Louis XIV.
Các câu chuyện ngụ ngôn, được kể bằng văn vần hay bằng thơ, miêu tả cỗ máy hoạt động của chính thể chuyên chế thông qua biện pháp nhân cách hóa một số loài vật, như con hổ tượng trưng cho vương quyền. Thông qua những đoạn hội thoại và khéo léo sử dụng nghệ thuật trào phúng giữa những con vật, các câu chuyện có dụng ý “uốn nắn những phong tục, tật xấu bằng tiếng cười” với một bài học đạo đức rút ra sau mỗi câu chuyện hoặc được giải thích ở cuối hay ngay đầu bài.
Tôn trọng nguyên bản tập thơ được dịch từ năm 1945, NXB Nhã Nam giúp độc giả so sánh quá trình cải tiến của tiếng Việt, giới thiệu một tác phẩm văn học nổi tiếng của Pháp, song cũng qua đó, khẳng định những lời khuyên đầy ý nghĩa trong tập thơ ngụ ngôn vẫn còn giá trị trong xã hội hiện nay.
“Khi tái bản hiện nay, thì sách song ngữ Anh-Việt sẽ phổ biến hơn rất nhiều. Tuy nhiên, chúng tôi cũng có rất nhiều người yêu văn học Pháp và yêu Pháp ngữ nên chúng tôi vẫn quyết định tái bản song ngữ Pháp-Việt, một phần là dành cho các học sinh học tiếng Pháp có thể trau dồi thêm. Ngoài ra, chúng tôi nghĩ khi đã tái bản một ấn bản cũ thì nên tôn trọng ấn bản đó và chỉ chỉnh sửa tối thiểu có thể. Tôi nghĩ là tác phẩm này vẫn được độc giả Việt Nam đón nhận, dù có nhiều người không biết tiếng Pháp, thì họ vẫn có thể đọc phần tiếng Việt và xem phần tranh minh họa mà bỏ qua phần tiếng Pháp. Còn những người quan tâm đến phần dịch và biết tiếng Pháp thì vẫn có thể tham khảo”.
Chính Nghĩa Của VNCH
Lại Được Tôn Vinh!
Uwe Siemon-Netto 2013/05/31
nhà báo Đức phơi bày trong đoạn
kết dưới đây. Đón đọc cuốn sách “A reporter's love for a wounded people” của Uwe Siemon-
Netto.
Cuốn sách Đức: "A reporter's love for a wounded people" của tác giả Uwe Siemon-Netto đã
được viết xong và đang chờ một số người viết "foreword" và endorsements.
Bản dịch cũng đã xong, được phép của tác giả chúng tôi xin giới thiệu đoạn kết rất xúc động mà
tác giả đã nói lên ước muốn cùng với người Việt Nam nuôi dưỡng niềm hy vọng
Ðã có khoảng 3,8 triệu người Việt Nam đã bị giết giữa
các năm 1954 và 1975. Khoảng 164.000 thường dân miền Nam đã bị thủ tiêu trong cuộc tru diệt
bởi Cộng sản trong cùng thời kỳ, theo nhà học giả chính trị Rudolf Joseph Rummel của trường
Đại học Hawaii. Ngũ Giác Ðài ước tính khoảng 950.000 lính Bắc Việt và hơn 200.000 lính
VNCH đã ngã xuống ngoài trận mạc, cộng thêm 58.000 quân Hoa Kỳ nữa. Đây không thể là một
cuộc chiến tranh của nhân dân mà chính là chiến tranh chống nhân dân.
tại sao gần một triệu người miền Bắc đã di cư vào Nam sau
khi đất nước bị chia cắt năm 1954, trong khi chỉ có vào khoảng 130.000 cảm tình viên Việt Minh
đi hướng ngược lại?
Ai đã khởi đầu cuộc chiến tranh?
Có bất kỳ đơn vị miền Nam nào đã hoạt động ở miền Bắc hay không? Không. Có du kích quân
miền Nam nào vượt vĩ tuyến 17 để mổ bụng và treo cổ những người trưởng làng thân cộng, cùng
vợ và con cái họ ở đồng quê miền Bắc hay không? Không. Chế độ miền Nam có tàn sát cả một
giai cấp hàng chục ngàn người trên lãnh thổ của họ sau năm 1954 bằng cách tiêu diệt địa chủ và
các đối thủ tiềm năng khác theo cách thống trị theo lối Sô Viết của họ hay không? Không. Miền
Nam có thiết lập chế độ độc đảng toàn trị hay không? Không.
Với cương vị một người công dân Đức, tôi không can dự gì đến cuộc chiến này, hay nói theo lối
người Mỹ là "I have no dog in this fight" (tôi chẳng có con chó nào trong vụ cắn lộn này cả).
Nhưng, nhằm chú giải cho cuốn sách "Lời nguyện của nhà báo", tương tự như các phóng viên kỳ
cựu có lương tâm, lòng tôi đã từng và vẫn còn đứng về phía dân tộc Việt Nam nhiều đau thương.
Lòng tôi hướng về những người phụ nữ tuyệt vời với tính tình rất thẳng thắn và vui vẻ; hướng về
những người đàn ông Việt Nam khôn ngoan và vô cùng phức tạp đang theo đuổi giấc mơ tuyệt
hảo theo phong cách Khổng giáo; hướng về các chiến binh giống như trẻ con đi ra ngoài mặt trận
mang theo cái tài sản duy nhất là một lồng chim hoàng yến; hướng về các góa phụ chiến tranh trẻ
với cơ thể bị nhào nặn méo mó chỉ vì muốn bắt một tấm chồng lính Mỹ nhằm tạo một ngôi nhà
mới cho con cái và có thể cho chính họ, còn hơn là đối mặt với độc tài Cộng sản; hướng về nhóm
trẻ em bụi đời trong thành thị cũng như ngoài nông thôn săn sóc lẫn nhau và những con trâu
đồng. Với trái tim chai cứng còn lại, lòng tôi thuộc về những người trốn chạy khỏi lò sát sinh và
vùng chiến sự, luôn luôn đi về hướng Nam mà không bao giờ về hướng Bắc cho đến tận cùng,
khi không còn một tấc đất nào vắng bóng Cộng sản nữa để mà trốn. Tôi đã chứng kiến họ bị
thảm sát hay bị chôn sống trong những ngôi mồ tập thể và mũi tôi vẫn còn phảng phất mùi hôi
thối của những thi thể đang thối rữa.
Tôi không có mặt vào lúc Sài Gòn thất thủ sau khi toàn bộ các đơn vị Quân Lực VNCH, thường
xuyên bị bôi bẩn một cách ác độc bởi truyền thông Hoa Kỳ, giờ đây bị những đồng minh người
Mỹ của họ bỏ rơi, đã chiến đấu một cách cao thượng, biết rằng họ không thể thắng hay sống sót
khỏi trận đánh cuối cùng này. Tôi đang ở Paris, lòng sầu thảm khi tất cả những chuyện này xẩy
ra và tôi ước gì có dịp tỏ lòng kính trọng năm vị tướng lãnh VNCH trước khi họ quyên sinh lúc
mọi chuyện chấm dứt, một cuộc chiến mà họ đã có thể thắng: Lê Văn Hưng (sinh năm 1933), Lê
Nguyên Vỹ (sinh năm 1933), Nguyễn Khoa Nam (sinh năm 1927), Trần Văn Hai (sinh năm
1927) và Phạm Văn Phú (sinh năm 1927).
Khi tôi viết đoạn kết này, một ký giả đồng nghiệp và một loại học giả sinh năm 1975 khi Sài Gòn
bị thất thủ, đã tự tạo cho bản thân một thứ tên tuổi bằng cách bêu xấu tội ác chiến tranh của Mỹ
tại Việt Nam. Vâng, họ thật đáng bị bêu xấu. Đúng, đó là sự thật. Mỹ Lai có thật. Tôi biết, tôi đã
có mặt trong phiên tòa mặt trận khi Trung úy William Calley bị kết án là có tội. Tôi biết cái tiêu
chuẩn đếm xác chết được tôn sùng bởi đầu óc méo mó của các cấp chỉ huy quân sự cũng như dân
sự thời đại Mc Namara tại Washington và bản doanh Hoa Kỳ tại Sài Gòn đã làm tổn hại hàng
ngàn mạng sống của người dân vô tội.
Nhưng không có hành vi tàn ác nào của các đơn vị rối loạn Hoa Kỳ và VNCH có thể sánh bằng
cuộc tàn sát do lệnh nhà nước giáng xuống đầu người miền Nam nhân danh Hồ Chí Minh.
Những tội ác mà cho đến ngày nay những kẻ kế thừa thậm chí vẫn không thừa nhận vì không ai
có cái dũng cảm hỏi họ: Tại sao các anh thảm sát tất cả những người vô tội mà các anh rêu rao là
đi chiến đấu để giải phóng họ? Với tư cách một người Đức, tôi xin được thêm một đoạn chú
thích như sau: tại sao các anh giết người bạn của tôi là Hasso Rüdt von Collenberg, tại sao lại
giết các bác sĩ người Đức ở Huế, và anh Otto Söllner tội nghiệp mà "tội ác" duy nhất là dạy trẻ
em Việt Nam cách điều khiển một ban nhạc hòa tấu? Tại sao các anh bắt cóc những thanh niên
thiện nguyện Knights of Malta, làm cho một số bị chết trong rừng rậm và số khác thì bị giam
cầm tại Hà Nội? Tại sao các anh không bao giờ tự xét lương tâm về những hành động đó, theo
cách những người Mỹ chính trực trong khi họ đã được xác định một cách đúng đắn là họ thuộc
về phía lẽ phải trong cuộc Đại Chiến Thứ Hai, vẫn bị dằn vặt bởi cái di sản khủng khiếp để lại vì
đánh bom rải thảm những khu dân cư trong nước Đức và tấn công bằng bom nguyên tử xuống
Hiroshima và Nagasaki?
Hồi tưởng lại cuộc thử thách trên con đường mòn Hồ Chí Minh trong tạp chí Der Spiegel, cô y tá
Tây Đức Monika Schwinn nhớ lại cuộc gặp gỡ với các đơn vị chiến đấu Bắc Việt trên đường
xuống phía Nam như là một trong những kinh nghiệm khủng khiếp nhất. Cô diễn tả cái cường độ
của mối hận thù trên khuôn mặt của những tên lính đó và cô viết chính những tên Việt Cộng
canh chừng phải khó khăn lắm mới ngăn chận họ không giết những người Đức ngay tại chỗ.
Không có ai sinh ra là biết hận thù cả. Sự thù hận chỉ có thể có được do dậy dỗ. Nuôi dưỡng tính
giết người trong lòng thanh niên là một khuôn phép huấn luyện chỉ có trường phái chủ nghĩa CS
toàn trị là giỏi nhất.
Trong cuốn tiểu sử rất hay nói về tay chỉ huy SS Heinrich Himmler, sử gia Peter Longerich diễn
tả là ngay cả gã sáng lập viên cái lực lượng tàn độc gồm những tên côn đồ mặc đồ đen cũng khó
lòng buộc thuộc hạ vượt qua sự kiềm chế tự nhiên để thi hành lệnh thảm sát Holocaust
(Longerich. Heinrich Himmler. Oxford: 2012). Chính cái ánh mắt thù hận của những tên sát
nhân Bắc Việt tại Huế làm ám ảnh những người tôi phỏng vấn hơn cả. Nhưng dĩ nhiên phải dành
nhiều thời gian với họ, chịu sự đau khổ cùng họ, tạo niềm tin và trò chuyện với họ thì mới khám
phá ra cái cốt lõi của một phần nhân tính con người, một hiểm họa về mặt chính trị và quân sự
vẫn còn quanh quẩn bên chúng ta từ bốn thập niên qua. Chỉ phán ý kiến về nó từ trên tháp ngà
đài truyền hình New York hay các trường đại học Ivy League thì không bao giờ đủ cả.
Trong một cuốn sách gây chú ý về đoàn quân Lê Dương Pháp, Paul Bonnecarrère đã kể lại cuộc
gặp gỡ lịch sử giữa Đại tá đầy huyền thoại Pierre Charton và Tướng Võ Nguyên Giáp sau khi
Pháp thất trận tại Điên Biên Phủ (Bonnecarrère. Par le Sang Versé. Paris: 1968). Charton là tù
binh trong tay Cộng sản Việt Minh. Giáp đến thăm Charton nhưng cũng để hả hê. Cuộc gặp gỡ
xẩy ra trong một lớp học trước mặt khoảng 20 học viên đang tham dự một buổi tuyên truyền
chính trị. Cuộc đối thoại giữa hai nhân vật đối chọi nhau đã xẩy ra như sau:
Giáp: "Tôi đã đánh bại ông, thưa Đại tá!"
Charton: "Không, ông không đánh bại tôi, thưa Đại tướng. Rừng rậm đã đánh bại chúng tôi...
cùng sự hỗ trợ các ông đã nhận được từ người dân bằng các phương tiện khủng bố."
Võ Nguyên Giáp không ưa câu trả lời này và cấm các học viên không được ghi chép nó. Nhưng
đó là sự thật, hay chính xác hơn: đó là một nửa của sự thật. Cái nửa kia là các nền dân chủ như
Hoa Kỳ đúng là không được trang bị về chính trị và tâm lý để theo đuổi một cuộc chiến trường
kỳ. Sự nhận thức này, cùng với cách sử dụng các phương tiện khủng bố đã trở thành trụ cột trong
chiến lược của Võ Nguyên Giáp. Hắn đã đúng và hắn đã thắng. Thậm chí nguy hiểm hơn nữa là
ngày nay các chế độ toàn trị đang chú ý đến điểm này.
Cho đến tận ngày hôm nay tôi vẫn còn bị ám ảnh bởi cái kết luận tôi bắt buộc phải rút ra từ kinh
nghiệm về Việt Nam là: khi một nền văn hóa bê tha hủ hóa đã mệt mỏi về lòng hy sinh, nó sẽ có
khả năng vứt bỏ tất cả. Nó đã chín mùi để bỏ rơi một dân tộc mà đáng lẽ nó phải bảo vệ. Nó còn
thậm chí sẵn sàng xóa đi những mạng sống, sức khoẻ về thể chất và tinh thần, nhân phẩm, trí nhớ
và danh thơm của những thanh niên đã được đưa ra mặt trận. Điều này đã xẩy ra trong trường
hợp các cựu chiến binh Việt Nam. Tác động của sự khiếm khuyết đã ăn sâu trong các nền dân
chủ tự do này rất đáng sợ vì cuối cùng nó sẽ phá hỏng chính nghĩa và tiêu diệt một xã hội tự do.
Tuy nhiên tôi không thể kết thúc câu chuyện ở đây bằng điều tăm tối này được. Là một người
quan sát về lịch sử, tôi biết là lịch sử, mặc dù được khép kín trong quá khứ, vẫn luôn luôn mở
rộng ra tương lai. Là một Ki-Tô hữu tôi biết ai là Chúa của lịch sử. Chiến thắng của Cộng sản
dựa vào những căn bản độc ác: khủng bố, tàn sát và phản bội. Hiển nhiên tôi không biện minh
cho chuyện tiếp tục đổ máu nhằm chỉnh lại kết quả, cho dù có khả thi đi chăng nữa. Nhưng là
một người ngưỡng mộ tính kiên cường của dân tộc Việt Nam, tôi tin là họ sẽ cuối cùng tìm ra
phương cách ôn hòa và các lãnh tụ chân chính để họ có thể thoát khỏi những tay bạo chúa. Có
thể sẽ phải mất nhiều thế hệ, nhưng điều đó sẽ xẩy ra.
Trong ý nghĩa này, tôi bây giờ chỉ muốn xếp hàng vào đoàn xích-lô bên ngoài ga xe lửa Huế vào
năm 1972, nơi chẳng có người khách nào quay trở lại. Chỗ của tôi ở đâu bây giờ? Tôi còn lại gì
nữa ngoài niềm hy vọng?
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment