Quote:
Trích dẫn từ bài viết của tangle2
Cha mẹ muốn con cái thành đạt thì cha mẹ phải tu nhân tích đức, đời này qua đời khác rồi mới từ từ khá lên. Chứ không thể cha mẹ bình dân mà con cái nhảy vọt ngay một bước thành giới trí thức tinh hoa hàng đầu được.
|
Đúng vậy, chỉ học "cách làm sang" mà thôi theo các nghiên cứu thì phải mất 10 năm. Đó là nhà nghèo trúng số học cách đứng ngồi của nhà giàu.
Cha mẹ bình dân thì không thể dạy cho con cái nhân cách, lối hành xử khôn khéo, cách giải quyết vấn đề, biết nhẫn nhịn khi cần, cách dùng từ ngữ xã giao, từ ngữ ngoại giao, cách thức giao tế, cách thuyết phục người khác, cách lãnh đạo, cách chấp nhận và tùng phục bề trên, quyền lực, v.v...
Do đó, thật là sai lầm khi nói rằng "tôi làm neo nuôi con ăn học!"
Sai bét, cha mẹ làm neo thì cho dù có tiền cũng không thể nuôi con, dạy dỗ, để chúng học lên tuyệt đỉnh.
Cha mẹ đi làm trong sở thì có thể hơn, cho dù chỉ làm chức nhỏ. Vì trong đó học được nhiều điều về dạy con cháu.
Tôi có người quen qua đây hồi 4 tuổi, học ra đại học. Chê lương thấp, ra làm neo. Trước đây nói toàn tiếng Anh, đúng giọng. Mới đây gặp lại anh ta nói tiếng Việt còn rành hơn tôi, giọng nhà quê, vì trong tiệm neo nói toàn tiếng Việt. Mới có con, với 1 cô làm chung. Thôi tiêu đời đứa con, cha mẹ biết gì ngoài tiệm neo mà dạy dỗ.
Muốn gia nhập giới "trí thức tinh hoa hàng đầu" thì cần nhiều loại "soft skills", "people's skills", và EQ (emotional quotient) phải rất cao.
EQ muốn cao thì phải gia nhập nhiều hội đoàn, du lịch nhiều, tham gia nhiều trại hè, vào nhiều nhóm thể thao, âm nhạc, kịch nghệ, v.v... Và như vậy cần tiền, cần dẫn dắt.
Đứa trẻ đi trại hè về muốn kể cho cha mẹ nghe, hỏi ý kiến nhiều điều, trong khi cha mẹ làm nhà hàng, tiệm neo, thì biết gì mà nói, chưa kể không đủ ngoại ngữ mà nói. Đứa trẻ do đó không theo kịp bạn bè, bị chê bỏ vì "s/he doesn't know anything", từ từ sẽ bị đào thải ra khỏi nhóm, có khi xấu hổ bị trầm cảm, nhát, tránh đám đông luôn.
Tôi có đứa cháu họ nói "My Dad doesn't know anything", và đây là 1 pharmacist học tại Mỹ, chỉ là đứa nhỏ học giỏi quá, "bung" ra xã hội nhiều, còn người cha chỉ đi làm về rồi coi phim Tàu, Hàn quốc. May là cha mẹ cũng biết họ kém, cuối tuần chở lên cho tôi dạy thêm.
3 đứa cháu vô Duke, MIT, Yale, cũng là 1 tay tôi dạy, chứ cha mẹ chúng không đủ trình độ xã hội.
Từ lớp 6, tôi đã dạy chúng học cái này cái nọ, chơi piano thì cha mẹ phải mua cho cây Steinway, tiếng đàn hay chúng mới ham học, chứ mua đàn điện tử $1500 thì đánh hư tay, tiếng không hay, chúng mau chán.
Chơi violon thì 2/4, 3/4 không nói, lên tới 4/4 (full size) thì phải mua cây ít gì $10.000 mới tạm gọi là ok, để chúng nhận thấm các khúc nhạc hay, chứ các loại như Suzuki thì cho Joshua Bell đàn cũng chỉ là để dỗ ngủ.
Rồi còn phải đi đủ loại trại hè trong nước, ngoài nước, trên biển.
Khi phỏng vấn, phải có nhiều thành tích ngoại khóa, nhiều điều để nói mới được nhận vào, chứ chỉ biết học thì trừ khi là đại thiên tài, không đời nào vô được Yale, Duke.
Các cô cậu từ VN nếu theo tiêu chuẩn học sinh trong xứ Mỹ thì không ai được vào Ivies, tôi dám chắc chắn 100%. Đem họ so với đám cháu họ tôi thì thua xa tới mức không thể so sánh vì quá khác ĐẲNG CẤP.
Vô rồi thì phải tốn rất nhiều tiền để chúng theo kịp bạn bè, được vô nhóm học chung, có điểm cao, mới vô trường y, luật sau này.
Nhiều cô cậu từ Somalia, Algerie, Việt Nam lon ton vô các nơi này, như báo Mỹ "khen" gần đây, thì cũng khó thành công do không có tiền, có people's skills, soft skills, để làm group projects, học nhóm cho có điểm cao.
Cậu George Huynh này nếu ra được Yale, GPA 3.0, là may:
http://www.bostonglobe.com/metro/201...1jJ/story.html
Do thông minh, họ cũng sẽ tốt nghiệp, nhưng hầu như chắc chắn sẽ không đứng đầu lớp để học lên Tiến sĩ, Bác sĩ, Luật sư trong các trường hàng đầu sau này.
Vì lẽ do ít tiền, không có tài gì khác ngoài học, họ sẽ không có nhiều bạn thuộc loại giàu sụ, có nhiều tài ngoại khóa, sẽ không được cho coi các test banks, không vào nhóm học chung, không có GS chống lưng. Học solo thì được B là may.
No comments:
Post a Comment